Edit: Diệc Linh
Chung Tình tùy ý để hắn ôm, nàng có thể cảm nhận được bên trong cái ôm này là sự bất an cùng quý trọng.
Tận một lúc lâu sau, cái ôm này vẫn không có dấu hiệu buông ra.
Chung Tình không mở miệng không được: "A Việt, ngươi buông ta ra."
Người ôm nàng khẽ giật mình, nhưng vẫn cố chấp không chịu buông ra.
Chung Tình không khỏi buồn cười, lớn như vậy rồi mà còn làm nũng ? Nàng tiếp tục mở miệng nói: "A Việt, để cho Mẫu Đơn tỷ tỷ nhìn ngươi một chút."
Nghe nàng nói như vậy, Yến Việt mới khẽ cọ cọ, không tình nguyện buông thân thể nàng ra.
Chung Tình lúc này mới có thời gian ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Thực ra ngũ quan không có quá nhiều biến hoá, mơ hồ vẫn có thể nhìn ra bộ dáng thiếu niên năm đó.
Chỉ là khí chất đã thay đổi đến nghiêng trời lệch đất.
Thanh niên ngũ quan tuấn mỹ, góc cạnh rõ ràng, hơn nữa ở vị trí cao đã lâu vô hình chung bồi dưỡng nên loại hơi thở cao cao tại thượng, lãnh đạm khó có thể tiếp cận.
Chỉ là loại cảm giác này từ khi hắn phát hiện Chung Tình nhìn mình liền hoàn toàn biến mất.
Con ngươi Yến Việt đen nhánh không chớp mắt nhìn chằm chằm nàng, thậm chí tròng mắt còn luyến tiếc không muốn động đậy, chỉ sợ mình vừa chớp mắt một cái, người trước mặt sẽ lần nữa ngủ quên, tất cả chỉ là mộng tưởng do hắn tạo ra lừa mình dối người.
Ánh mắt kia quá mức chuyên chú, cũng quá mức nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-truy-tim-tinh-yeu-tieu-yeu-tinh/3802809/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.