Chương trước
Chương sau
Edit: Nguyễn Thủy

Lúc Chung Tình đi ra, phát hiện trợ lý Linh Linh đứng ở ngoài, vẻ mặt kỳ quái.

Trên mặt Linh Linh không đồng ý: " Chị Yêu Yêu, sao chị lại tới nơi này?"

Cô nhóc dừng một chút, lại nói tiếp: " Chị cùng anh Thường Tranh...."

Chung Tình lạnh nhạt nhìn cô nhóc, khiến Linh Linh dừng miệng.

" Em làm trợ lý, nên làm tốt công việc của mình là được."

Chung Tình nói xong cũng không để ý sắc mặt của Linh Linh, lập tức đi tới phòng của mình.

Có lẽ cô nên nói với chị Trần, đổi trợ lý khác.

Linh Linh, dã tâm lớn.

Linh Linh bị làm lơ, sắc mặt khó coi, cắn môi đành phải đi theo Chung Tình, trong mắt hiện lên không cam lòng.

Ngày thứ hai, đoàn làm phim « Khúc ca cát vàng »một lần nữa quay phim.

Cũng may phim  Trương Hằng đóng cũng chỉ có mấy tập, trong vòng hai ngày liền thay thế.

Tất cả mọi người đều đặt sự chú ý trên người Thường Tranh.

Bọn họ muốn xem, người đóng thay này có gì may mắn để Quách Đạo nhìn trúng, là có thực lực hay là may mắn?

Thường Tranh mặc trường bào màu đen huyền ở dưới ánh mắt chờ mong của mọi người bươc ra.

Lúc Thường Tranh bước ra, phim trường đang ồn ào trở nên im lặng xuống, trong lòng của mọi người đều có cảm nghĩ -----

Người này là Thường Tranh?

Gương mặt tuấn mỹ mà kiên nghị, khí chất cứng rắn như tùng, mỗi một cử chỉ đều mang theo khí thế của người đứng ở vị trí cao nhất nhìn xuống.

Quách Đạo rất coi trọng bộ phim này, cho nên dụng cụ trong phim trường đều thuê đồ tốt nhất, vậy nên tiền cát-xê mới không đủ trả cho diễn viên.

Cho nên, từ dụng cụ quay phim cho đến trang phục quay chụp đều là đồ thượng đẳng, tinh xảo đẹp đẽ.

Lúc đầu mọi người cũng không để ý, nhưng đến lúc này, trang phục thủ công thêu hoa văn trên trường bào được mặc trên người Thường Tranh, mọi người mới thấy sự khác biệt.

Quả thực chính là quý công tử đến từ ngàn năm trước!

Lại nói bộ trang phục này Trương Hằng đã từng mặc nhưng lúc đó chỉ thấy đẹp, mặc ở trên người Trương Hằng giống như công tử nhà giàu mới nổi, cũng không có cảm giác chấn động mà Thường Tranh mang tới.

Quách Đạo cười tủm tỉm nhìn Thường Tranh, bỗng thấy cảm ơn Trương Hằng vì đã ngã bị thương.

Hoàng tử Yến quốc -  Khương Minh, nếu là để Trương Hằng tới diễn, tuy rằng không đến mức bị phá hủy, nhưng cũng không hề xuất sắc.

Cho nên lúc đầu, nữ chủ Vu Yểu được đặt làm trọng tâm, cố gắng tạo ra mị lực lớn nhất.

Nhưng bây giờ không giống nhau.

Nhân vật Khương Minh này, giống như được tạo ra để Thường Tranh diễn.

Quách Đạo tin tưởng có thể tạo ra nam chủ không thua kém nữ chủ.

Hắn nhìn Chung Tình đang mỉm cười, bỗng nhiên nhớ tới lời nói của cô.

" Tôi cảm thấy, bộ phim này, là kỳ ngộ của chú, cũng là kỳ ngộ của tôi."

Quách Đạo trải qua rất nhiều gian nan vất vả, trong lòng kích động, có thể, giống như Đào Yêu nói, bộ phim này, sẽ là một bước ngoặc lớn trong cuộc đời ông!

" Phụ hoàng, Khải quốc ngang ngược, tham lam thành thói. Nếu lúc này chúng ta đồng ý yêu cầu chia đất, lùi một bước một bước, Yến quốc ta chỉ sợ vĩnh viễn không có ngày bình yên!" Thường Tranh vẻ mặt kích động, hai mắt đỏ đậm.

" Nhưng không đáp ứng, chúng ta sẽ phải đối mặt với đội quân tinh nhuệ của Khải quốc."

" Phụ hoàng! Nhi thần nghe nói trong phía tây sa mạc có hậu duệ Gobi, trải qua gian khó thành tài, nhi thần nguyện đi trước, mời hậu duệ Gobi giúp đỡ Yến quốc ta!"

" Được! Được!"

Quách Đạo hưng phấn nhìn hai người: " Thường Tranh giữ vững trạng thái đó, vô cùng tốt!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.