"Học."
"Học? Học gì nữa? Cô ấy định học thêm taekwondo, wushu hay là boxing?"
Trong ấn tượng của Luật sư Cảnh về bóng hồng của Phong Thừa Vũ, sâu sắc vẫn là cảnh cô trực tiếp đánh người rồi tống người ta vào tù.
"Tiểu kiều thê của cậu, tốt nhất cậu nên giữ cho thật chặt. Đừng để cô ấy chạy lung tung bên ngoài, kẻo chẳng may lại có ai đắc tội với cô ấy thì khổ"
Cảnh Nghi vừa dứt lời, đã thấy mông đau điếng. Phong Thừa Vũ không thương tiếc thẳng chân đá anh ta một cú. Làm vị luật sư nào đó không ngừng kêu la
"Ái, đau. Vợ chồng nhà cậu thật xứng đôi vừa lứa, ngoảnh đi ngoảnh lại cũng chỉ biết ra tay đánh người"
Phong Thừa Vũ cau mày, nhanh tay túm lấy anh ta, ném xuống ghế sofa
"Đã bảo đừng làm ồn. Cậu muốn ở lại đây đón sinh nhật thì ngoan ngoãn cất cái miệng đi, còn không thì biến về Lục thành."
"Được. Được. Không ồn. Vợ cậu là nhất. Giờ là mấy giờ rồi còn ngủ vậy?"
Phong Thừa Vũ vô ý liếc nhìn đồng hồ, hình như dạo này Hàn Giai Tuệ ngủ cũng hơi nhiều thì phải. Cô ở đây thời gian học hành cũng không quá nhiều, hầu như thời gian còn lại sẽ vẽ vời thiết kế một lát rồi đi ngủ. Là do thời tiết dễ chịu ở thành phố này rất thích hợp để trốn trong chăn? Dù sao thì ngủ sớm cũng là một thói quen tốt. Với lại, hai người cũng vừa một phen cuồng phong bạo vũ, cuồng nhiệt như vậy, cần nghỉ ngơi lấy lại sức cũng không phải chuyện lạ gì.
Nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-sao-em-co-the-me-nguoi-den-the/458247/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.