"Tôi tưởng rằng, nhìn thấy tôi ở đây, Cố tiểu thư ít ra cũng nên nói một lời cảm ơn mới phải chứ"
Hàn Giai Tuệ ngồi xuống trước mặt Cố Mỹ Đan, đưa ánh mắt nhàn nhạt quét qua bộ dạng thảm hại đến không tưởng.
"Nếu không phải tôi nói một lời, thì không biết người của Phong tổng sẽ ra tay tàn độc thế nào nữa."
Hai từ "Phong tổng" ngay lập tức đã chạm đến giới hạn cuối cùng của Cố Mỹ Đan, thành công khiêu khích cơn giận sôi trào trong lòng. Cô ta gào lên, không thể kìm nén được sự kích động
"Cô là cái thá gì mà dám tranh giành với tôi? Một món đồ tôi có thể không tính toán, nhưng cô dám tranh giành đàn ông với tôi à?"
"Để tôi nói cho cô biết tôi là cái gì nhé"
Hàn Giai Tuệ bất ngờ cầm trên tay một con dao gọt trái cây, lưỡi sao sắc lạnh loé lên giữa ánh sáng tù mù của phòng kho cũ nát. Từng bước, từng bước tiến đến áp bức người đối diện. Mỗi bước chân của cô, đều khiến người nằm dưới đất run lên từng đợt
"Cô... cô định làm gì?"
"Cô đoán xem"
Hàn Giai Tuệ cười nhạt, giơ giơ con dao về phía trước, tùy tiện cắt một lát không khí.
"Với một người không quen không biết, mà năm lần bảy lượt tìm cách hãm hại mình, vậy theo Cố tiểu thư, tôi phải đáp lại thế nào cho hợp tình hợp lý?"
Cô Cố khẽ nhích người về phía sau, hé đôi mắt nhìn lưỡi dao sắc bén đang lăm lăm trong tay Hàn Giai Tuệ.
"Tôi hãm hại cô bao giờ chứ?"
"Cô Cố, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-sao-em-co-the-me-nguoi-den-the/458197/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.