Dường như Phong tổng ở Thành phố A này không phải chỉ là để nghỉ ngơi. Sau khi ăn tối xong không lâu lại trở về phòng sách làm việc. Có vẻ công việc rất bận rộn. Nhìn cánh cửa phòng sách đóng im ỉm, không có dấu hiệu được mở ra, Hàn Giai Tuệ nhàm chán bước về phía phòng ngủ, lôi điện thoại gọi điện cho Lộ Khiết.
Sáng nay khi tỉnh dậy, cô đã báo với anh trai sẽ ở lại Thành phố A vài ngày vì sự cố giao thông. Hàn Đông Quân lúc này vẫn đang ở Sơn Nam khảo sát xây dựng chi nhánh của QT, nên cũng rất bận rộn, hoàn toàn không có thời gian để ý mấy chuyện như vậy.
Phùng Lộ Khiết vừa về đến nhà thì nhận được điện thoại. Giai Tuệ không ở đó, cô từ công ty về cũng ăn uống tạm bợ rồi nghỉ ngơi, không bày vẽ nấu nướng. Hàn Giai Tuệ kể chuyện ở Thành phố A. Tất nhiên là chuyện dầm mưa ngất xỉu được Phong Thừa Vũ đưa về nhà không hề được nhắc đến. Nói chuyện một lúc thì Lộ Khiết đi ngủ sớm.
Giai Tuệ cởi chiếc áo khoác da cao cấp trên người ra, treo lên mắc treo quần áo. Mùi hương nam tính từ chiếc áo như một loại ma lực mị hoặc cuốn quanh cô. Khiến cô nằm trên giường mà không thể nhắm mắt ngủ nổi. Không biết là vì lúc chiều cô đã ngủ quá nhiều hay vì mùi hương ấy cứ vương vất bên cánh mũi.
Hình ảnh người đàn ông ấy như chiếc bóng, đi đi lại lại trong tâm trí cô. Lúc thì ngồi bên giường để cô nắm tay suốt đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-sao-em-co-the-me-nguoi-den-the/458157/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.