Đôi mắt của Nạp Lan Lân không nháy dù chỉ một cái, cứ nhìn chằm chằm loạt hành động kỳ quái của Mặc Ngưng Sơ, hắn dùng ngón tay bốc lên một mảnh vụn, rồi ngửi ngửi mùi hương trên đó, đột nhiên lộ ra một nụ cười, dắt tay của nàng, nhẹ nhàng cười nói: "Được."
Sau đó quay lại, nụ cười cũng tắt ngầm, nhìn về phía của lão bản đang nở nụ cười gian tà.
Lão bản run lên, đôi mắt chứa đầy sự nguy hiểm, như thể muốn nói: người nào dám đối địch với ta, người đó sẽ không nhận được kết quả tốt..... Nhưng rõ ràng đôi mắt của người trước mặt cũng đang viết mấy câu đó.
Mà mấy người sau lưng Nạp Lan Lân lại đang lặng lẽ tiến lên đem tiệm của lão bản phá vỡ, rồi kéo lão bản đi.
Cả quá trình lặng yên không một tiếng động, không có dư thừa một tia khác thường, Mặc Ngưng Sơ vẫn trong tình trạng khó chịu, mắt vô hồn, điều duy nhất nàng hy vọng đó là ——" đi nhà cầu".
Nàng bị cầm tay, dắt đi về phía trước, trong lòng đang tồn tại bóng hình của một nam tử áo lông trắng thướt tha, dưới ngọn đèn mờ, phiêu dật đến lãng du, giống như là tiên giáng thế, xinh đẹp đến thiếu chân thật.
Cách nơi đó không xa, nàng thấy có rất nhiều cây đào chuyển động, có rất nhiều người vận chuyển trang sức đến nơi đó…
Khi Nạp Lan Lân đi tới bên cạnh Mặc Ngưng Sơ, thì những người kia lập tức lui ra, rồi cung kính khom người chào Nạp Lan Lân, sau đó biến mất trong bóng tối.
Vì vậy Nạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577875/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.