“Vì sao Hoàng Huynh lại đồng ý cưới vị quận chúa nhỏ kia? Không phải ngươi nói huynh ấy vì muốn cướp đi nữ nhân của Hoàng đế Xuyên Hạ mà khiến cho hai nước đều bị tổn thất sao?” Vị nam tử ngồi ở trên giường kích động nói, cũng bởi tâm tình quá mức kích động mà ho khan, thị thiếp xinh đẹp của hắn ngay lập tức cung kính dâng khăn lụa trắng lên, hắn giận dữ giằng lấy che miệng, ho càng dữ dội hơn, một khắc sau, chỉ thấy màu đỏ nở rộ trên tấm khăn lụa trắng tinh kia.
Lại nói: “Còn thần y mà ngươi tiến cử đến bao giờ mới chữa khỏi bệnh cho ta?” Nam tử phiền muộn cau mày, triệu chứng ho ra máu đã càng ngày càng nghiêm trọng. Rõ ràng thứ đó là của mình, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn người đó không cần tốn nhiều công sức mà dễ dàng lấy đi tất cả.
Từ nhỏ đến lớn đều là như thế.
Hoàng huynh tư chất thông minh, rất hợp ý phụ hoàng, Còn mình cho dù có cố gắng đến đâu thì phụ hoàng cũng không buồn để ý.
Mọi quyền lợi người đều cho Hoàng Huynh, còn mình thì cái gì cũng không có.
Vất vả mới giành được, bây giờ lại muốn hắn mất đi tất cả sao?
Hắn không cam lòng.
Không cam lòng!
“Thái tử điện hạ, thần y đã viết ra đơn thuốc này cho ngài, hôm nay tình trạng ho ra máu của ngài rõ ràng đã ít hơn nhiều. Nhưng cho dù là thuốc tốt đi nữa, ngài cũng phải chú ý điều dưỡng thì thân thể mới khoẻ lên được, thần y không phải đã nói dưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577832/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.