Một gáo nước trong vắt dội vào trên mặt của nàng, thắt lưng Mặc Ngưng Sơ truyền tới một sức lực, liền dễ dàng bị kéo quay trở lại.
"Gần đây nàng ngủ nhiều hơn so với bình thường." Ngón tay của hắn từ trên gò má của nàng trợt xuống xương quai xanh gầy yếu mà bóng loáng của nàng.
"....." Chuyện này không phải là cần cảm tạ một vị bệ hạ đêm hôm sinh khí dồi dào khác thường ban tặng sao.
"Chẳng lẽ là sắp tới mùa đông rồi, gần đây Đại Hoa cũng không di chuyển mấy, cũng lười giống nàng....."
".....!"
Quan trọng là —— Đại Hoa là một con rắn cực lớn vô cùng đẹp đẽ do người Tây Vực tiến cống
Nghe nói con rắn kia đặc biệt bổ dưỡng, Mặc Ngưng Sơ không chịu giết, liền khoanh một mảnh đất để nuôi nó.
"Quả đào nhỏ, nàng đang thầm oán ta sao?" Nạp Lan Lân mang vẻ mặt mỉm cười, chống một nửa đầu, lười biếng ngâm mình ở trong nước.
Gương mặt tuấn tú xinh đẹp đến nỗi cả người lẫn thần tiên đều phải ganh tị, động tác như vậy bày ra tư thái mê người, sợi tóc hòa tan ở trong nước, ướt sủng.
Mặc Ngưng Sơ khó khăn di chuyển tầm mắt: "..... Không, không phải."
"Nàng như vậy là muốn trốn tránh ta sao?"
"Không, không dám....." -_-|||
"Vậy tại sao nàng không nhìn thẳng vào mắt ta?"
"....." Ngươi thế này là muốn bức ta đến đường cùng sao!
Nàng cũng không dám nói, là bởi vì hắn quá lấp lánh mà khiến cho người ta không dám nhìn thẳng!
Mặc Ngưng Sơ bối rối đưa mắt nhìn vào trong nước, lại không cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577822/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.