Tư Tường mới vừa từ phòng tài liệu trở về thấy nàng hắt xì không ngừng, không khỏi quan tâm nói: "Thân thể ngươi gầy yếu như vậy, thời tiết chuyển lạnh, phải chú ý mặc thêm quần áo chứ."
Hắn dừng một chút, lại quay đầu hỏi: "Triệu Mộc huynh, buổi tối có rảnh không?"
"Thế nào, Tư Tường huynh muốn mời ta ăn cơm sao?"
Tư Tường cười lắc lắc đầu: "Không tính là ta được, là các sư huynh đệ khoá trước lưu truyền xuống một quy củ, bao giờ cũng phải tiếp kiến người mới một phen."
"Lương bổng của chúng ta ít ỏi như vậy, làm sao dư tiền mời người khác ăn cơm?" Mặc Ngưng Sơ lo lắng hơn chính là về muộn mình sẽ bị trừng phạt, coi như bây giờ có cho Thu Nguyệt đi thông báo trước một tiếng, Đại Ác Ma cũng sẽ không đồng ý.
"Triệu Mộc huynh quá lo lắng." Tư Tường tựa hồ có chút vừa bực mình vừa buồn cười: "Trừ quan viên Thái Khanh phủ ra sẽ không để cho quan viên nho nhỏ như chúng ta tiêu phí như vậy. Huống chi, lần này Thượng thư đại nhân cũng sẽ tới. Gần đây triều đình sóng gió rất nhiều, hắn nhất định là muốn quan tâm dặn dò thuộc hạ một phen. Đây cũng là một cái cơ hội, nếu là có thể khiến Thượng thư đại nhân ưu ái, nhất định lên thẳng mây xanh, Triệu Mộc huynh không hy vọng có một cơ hội có thể thoát khỏi công việc khổ cực, lương bổng ít ỏi này sao? Hơn nữa, lấy tư chất thông minh của Triệu Mộc huynh, nhất định sẽ kinh ngạc tứ phương, làm cho người ta lau mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577798/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.