Nhân vật nam nữ chính của vở kịch rối rít rời đi, những người đi theo bàn tán cũng thấy không còn gì mới lạ, tản ra như đàn chim bay đi, trở về lấy cái chuyện thú vị này làm đề tài trà dư tửu hậu. (là đề tài để tám chuyện ấy ^^)
Mặc Ngưng Sơ bị kéo đi qua vài con đường, vội vàng hấp tấp muốn hất hắn ra, nhưng sức lực của hắn quá lớn, vô luận thế nào cũng không thoát ra nổi, bị kéo đi một mạch như một con diều giấy, bay bay đến chân không chạm đất, rốt cuộc thì nàng không nhịn được hét lớn: "Viện sĩ đại nhân! Ngài làm cái gì vậy? Tiểu sinh là nam tử, nam tử! Bị người ta nhìn thấy, tiểu sinh phải làm sao! Tiểu sinh còn chưa lập gia đình như bông hoa nở đẹp thế này! Ngài không, không cần như vậy ——"
Tay hắn cứng đờ, giống như bị bỏng mà vội vàng buông ra, mới phát hiện mình quá mức thất lễ, quay đầu thấp giọng nói: "..... Xin lỗi..... Hù dọa ngươi."
Sắc mặt Công tử Tịch hơi khẽ biến xấu, tựa hồ còn bị chuyện của Vi Lộ công chúa ảnh hưởng, khí thế lẫm liệt còn chưa thối lui, khí lạnh bao quanh cả người. Vì để cho mình nhìn như không hung ác, hắn miễn cưỡng cười một cái, nói với Mặc Ngưng Sơ: "Triệu Mộc huynh, ban nãy để ngươi chê cười rồi."
Mặc Ngưng Sơ lui về phía sau mấy bước, khóe miệng co giật, cung kính khom người với hắn, cười khan nói: "Viện sĩ đại nhân, trong nhà mỗi người đều có một quyển kinh khó niệm, huống chi ngài chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577791/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.