"Bệ hạ, Cửu vương gia cầu kiến." Ngoài cửa có người nhỏ giọng thông báo.
Thường Tự không khỏi có chút lo lắng ngẩng đầu nhìn về phía Nạp Lan Lân, hắn rủ mi xuống để con mắt chìm trong bóng tối. Bởi vì liên tục mệt mỏi mà khuôn mặt tuấn tú có vẻ tái nhợt.
"Tuyên."
Hắn lạnh nhạt nói, giống như thường ngày không có bất kỳ bất đồng gì.
Thường Tự hiểu rõ, khom người lui vào trong bóng tối.
Cửa điện từ từ mở ra, nam nhân mặt mày mỉm cười kia cũng đã đi tới, hành lễ hoàng thất với hắn, mỉm cười nói: "Tham kiến bệ hạ."
Nạp Lan Ngôn đứng ở cửa chính trong ánh sáng rộng mở, chiếu lên hình dáng trẻ tuổi lại thon dài. Một thân y phục màu đen, buộc tóc bằng kim quan màu tím tôn lên ngũ quan tinh xảo, rạng rỡ trong sắc thái sáng ngời.
Nạp Lan Lân thản nhiên đáp một tiếng.
Cửa chính đã bắt đầu chậm rãi đóng lại.
Ánh sáng ngoài cửa chậm rãi mất dần đi, Nạp Lan Ngôn giống như là từng chút từng chút trở thành bóng ma trong bóng tối, khuôn mặt mím môi cười lại có vẻ chướng mắt đến như thế.
Cũng không biết là bắt đầu từ khi nào, mà người đệ đệ này của hắn liền coi hắn như đại địch. Ngoài mặt cung kính nhu thuận, sau lưng thì còn thủ đoạn hơn bất kì kẻ nào.
Vốn chỉ là một đệ đệ luôn đi theo phía sau, không biết tại sao khi lớn lên, đã biến thành một con sói muốn ăn thịt người, cá tính sắc bén giống như răng nanh hung mãnh, bất cứ lúc nào cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577775/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.