"Ngưng phi nương nương nói, nàng có lời nhưng không thể nói ——" Thường Tự dừng một chút, khóe miệng khẽ giật: "Nhưng sau đấy, nương nương nói, nhưng với người nhà thì lại khác, nếu bọn họ có thể thề không nói chuyện này ra thì nàng có thể bí mật nói cho họ biết....."
Nghe đến đấy, Nạp Lan Lân rốt cuộc buông xuống công vụ trong tay, lười biếng tựa lưng về phía sau, giương mắt lên nhìn hắn.
Một lúc lâu sau hắn mới nói: "Quả đào đáng yêu kia lại nói gì vậy?"
"Nương nương nói, ở Lê thành nàng nhặt được một khối lệnh bài, sau này hễ gặp chuyện gì nguy hiểm, cầm cái này sẽ có rất nhiều “thứ” đi ra giúp nàng, nói xong còn cố ý lấy lệnh bài ở hông ra cho mọi người nhìn, kết quả....."
Thường Tự cúi đầu, yên lặng rơi lệ: "..... Kết quả, mọi người vừa thấy là ngự dụng kim bài của ngài, lập tức quỳ xuống.”
"Hồ đồ!" Nạp Lan Lân cau mày.
Thường Tự vội vàng gật đầu: "Tể tướng đại nhân cũng nói như vậy, tể tướng đại nhân yêu cầu nương nương lập tức trả lại vật này cho bệ hạ, cũng sẽ đích thân vào điện xin tội! Nhưng, nhưng là....."
Nạp Lan Lân nhíu mày.
"Nhưng là, nương nương nói, lúc trước tất cả mọi người trong phòng thề độc, nếu bọn họ nói cho người thứ ba biết, sẽ bị sét đánh trúng, làm trái với đức lễ, bội tín, đấy là tiểu nhân trong tiểu nhân."
"....."
"Cho nên, nếu có người mật báo với bệ hạ, chính là đồ rùa rụt đầu....."
Vẻ mặt trấn định từ trước đến giờ của Nạp Lan Lân cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577755/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.