Chương trước
Chương sau
"Vốn ta cũng không muốn vậy... Là nàng bức ta."
Lời này từ trong miệng hắn nói ra, khiến cho người khác nghe thật hết hồn.
Mặc Ngưng Sơ dùng hết sức đẩy hắn ra, liền muốn dẫm lên thềm đá của bể chạy lên trên, đáng tiếc đồ dùng để kiềm chế hắn giờ lại ngăn cản nàng, ở trong nước, nàng không thể nào nhanh hơn được, Nạp Lan Lân chỉ nhích lên một bước, tay liền bắt được cái khố nhỏ của nàng, "vèo" kéo trở về, ngón tay bắt lấy yếm của nàng, lại xoẹt một tiếng, xé rách lớp vải ngăn cản, động tác rất thô lỗ, khuấy đảo mặt nước long trời lỡ đất, Mặc Ngưng Sơ cũng bị uống vài ngụm nước, lúc quay đầu trừng mắt với hắn, lại nhìn thấy được một đôi mắt mê ly, vô cùng thâm sâu nhìn chằm chằm vào nàng, nguy hiểm vô cùng, môi mỏng của hắn còn dính mấy giọt nước, cực hấp dẫn.
Ngón tay thon dài hữu lực nóng bỏng như lửa, vô cùng kiên định nắm ngực căng đang run rẩy của nàng, hắn đã để trần nửa người, đường cong da thịt tao nhã mà mạnh mẽ, tóc đen ướt sủng xõa xuống, xinh đẹp quấn quanh đầu vai hắn, ngực hắn theo hô hấp phập phồng không ngừng, giống một đóa hoa sen duyên dáng, bởi vì thuốc, mắt hắn càng mê người hơn mấy lần bình thường, trơn trượt bóng loáng, khóa chặt Mặc Ngưng Sơ -- Nàng đã chọc vào hắn, vậy phải chạy trốn ở đâu được.
Tìm nữ nhân cho hắn.
Chỉ cần những lời này, hắn đã có thể khiến nàng đừng mong xuống giường ba ngày ba đêm.
Mặc Ngưng Sơ bị hỏa diễm trong mắt hắn làm cho sợ hãi, lui về phía sau vài bước, cũng đã không còn đường để lui nữa, phía sau là vách ngọc, phía trước là cánh tay hắn giam cầm, gắt gao khóa chặt nàng bên trong.
"Sơ Sơ, cái chính là nàng tự chuốc lấy." Giọng nói của hắn hơi nghẹn lại trầm xuống, mang theo âm điệu nguy hiểm "Nàng cũng biết, ta đã nhịn bao lâu?"
Mặc Ngưng Sơ khóc không ra nước mắt, thầm mắng hắn không biết xấu hổ, lại lo lắng thuốc kia quá mạnh, nàng chỉ muốn cho hắn biết đau khổ lúc trước giống như nàng, cũng không nghĩ đến, sợi dây thừng kia lại dễ dàng bị hắn mở ra, vì nghiên cứu chổ cố định, để hắn rơi vào cạm bẫy, nàng thiết kế đã lâu, chỉ là ở trong Ngưng Lộ Cung, nàng không thể tìm ra tài liệu để chế tạo dây thừng tốt, nếu là dây thép, hắn làm sao có thể kiêu ngạo như vậy?
------
"Chờ?" Môi mỏng nhẹ nhàng phả hơi nóng, nói ra một chữ.
Mà tay nàng đang ngăn trở bị hắn bắt lấy.
"Ta, ta có làm thuốc giải... Ở ngăn kéo thứ ba trong phòng ta, ta, ta hiện tại liền mang đến cho chàng.... Ưm."
--- ----
Hắn đã bị nàng khiêu khích điên cuồng, bây giờ làm sao có thể nói ngừng là ngừng được?
"Sơ à... Nàng không phải là giải dược của ta sao?" Hắn mút lấy vành tai nàng, cắn dái tai nàng, ôm nàng, sau đó lại mạnh mẽ hôn nàng, cướp đi hô hấp của nàng, ngấu nghiến môi nàng, hung mãnh tấn công, xâm nhập ép bức.
Ngón tay hắn xoa nắn ngực mềm mại của nàng, vuốt vẽ đỉnh anh đào của nàng, sau đó, lại tiếp tục xoa xoa nắn nắn, lặp đi lặp lại, cảm giác run rẩy của nàng, tiểu nguyệt cũng bởi vì khó kiềm chế mà không ngừng đong đưa, nàng mê người như thế, ngay cả nàng cũng không biết lúc này nàng hấp dẫn cỡ nào ---
Tiếng nức nở của nàng đều bị hắn nuốt vào, rồi sau đó môi hắn lại buông nàng ra, lại kề sát tai nàng, gọi tên nàng vô cùng khàn khàn "Sơ... Nàng kêu cho ta nghe, ta sẽ bỏ qua cho nàng..."
Mặc Ngưng Sơ hồi phục tinh thần, trợn mắt nhìn hắn, lúc quay đầu, lại bị lông mi dài của hắn quét qua, đôi mắt mê loạn của hắn đẹp đến kinh tâm động phách, nốt ruồi của hắn giấu dưới lớp ngụy trang cũng làm cho người ta cảm nhận được một sức quyến rũ yêu nghiệt sâu sắc.
Nàng hối hận rồi.
Vô cùng hối hận rồi.
Nàng không nên làm ra cái thuốc tàn ác kia, không nên xúc động nhất thời bỏ vào trong miệng hắn.
Bởi vì lúc đó tức giận quá mức, lúc nàng làm thuốc không chỉ có bỏ thành phần hứng tình, còn bỏ vào thành phần thuốc mê, thường thường sẽ làm cho tính tình con người thay đổi lớn, không kiềm chế được -- Nàng chỉ là muốn cho hắn ngoan ngoãn chịu thua nàng, lúc đó trong đầu nàng chỉ tưởng tượng tên đại ác ma này bị trói trong nước, vô cùng đáng thương vẫy đuôi với nàng, sau đó nói "Van xin nàng, tha cho ta, ta chịu không nổi" -- Hình ảnh mất máu này làm cho đầu óc nàng nóng lên nhất thời mới sinh ra sai lầm trầm trọng như thế.
"Ngoan... Kêu cho ta nghe..."
Hắn cười nhẹ, khóe môi vẽ ra đường cong gian tà mị hoặc, lúc nàng chưa phản ứng kịp, lại bị hung hăm đâm vào, sự va chạm của hắn làm cho sóng nước bắn lên vô số giọt nước.
Khí nóng trong bồn tắm bốc lên, tiếng nước vô cùng ái muội bị hòa tan vào trong không khí, không hề muốn dừng lại.
Nàng không ngăn được hắn đụng chạm, đồng thời cũng phát hiện ra được bi kịch của mình, bởi vì thuốc khiến hắn điên cuồng, xuất hiện một bộ mặt khác, hoàn toàn là một yêu tinh giáng thế. Sự thâm trầm và phúc hắc thường ngày của hắn đã mất đi, hoàn toàn thay đổi, làm cho nàng không dám mở to mắt.
Mặc Ngưng Sơ hoảng loạn, trong đầu chỉ còn lại một sợi dây thừng cứu mạng cuối cùng, nàng run rẩy nằm trên bờ vai hắn, bị va chạm đến thất điên bát đảo, vất vả lắm mới được một câu hoàn chỉnh "Ta, chúng ta, đi lên giường... được không?"
_________________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.