"Bây giờ ngươi đã biết ta là ai? Quả đào thối....." Thanh âm Lân Xuyên ám ách, cúi người ở bên cổ mềm mại của nàng, mút vào da thịt của nàng. Hô hấp Mặc Ngưng Sơ cứng ngắc, tóc hắn rơi vào giữa mũi nàng, có mùi thơm nhàn nhạt thuộc về hắn.
Bọn họ kề sát lẫn nhau, mồ hôi quấn quít, hình dáng đường cong kia vô cùng phù hợp, bao trùm lẫn nhau, tương liên thật chặt.
Tay của nàng bị hắn buông ra, không chỗ để bám, liền bị hắn túm lấy vòng ở trên cổ của hắn, mà như thế, Mặc Ngưng Sơ mới hoảng hốt thấy, một nốt ruồi chu sa nho nhỏ động nhân ở khúc quanh nơi cánh tay triệt đầu triệt đuôi biến mất -- Nơi đó chỉ còn lại có một mảnh da thịt bóng loáng, trắng nõn giống như cùng mỗi một tấc trên thân thể nàng.
Nhưng nàng lại ngẩn người, sau đó là từ lòng bàn chân giật mình sợ hãi, trong lúc bất chợt, nước mắt chưa khô lại lần lượt trào ra nhiều hơn, dần dần thấm ở trên vai Lân Xuyên, nóng bỏng hắn.
Hắn ngẩng đầu ở trên mái tóc nàng, liền thấy khuôn mặt bi ai khóc lóc của Mặc Ngưng Sơ, cái miệng nhỏ nhắn dẹp lại không thành dạng, nhưng thật may là, nàng lần này kêu đúng người rồi: "Lân Xuyên..... Lân Xuyên! Cái tên khốn kiếp này! Thủ cung sa.....của ta... Ô ô ô ô ô ô..... Ngươi trả lại thủ cung sa cho ta....."
Lân Xuyên dở khóc dở cười, càng dở khóc dở cười là ngay lúc này hắn còn dừng lại ở trong cơ thể nàng, tình huống như thế không cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577682/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.