Nghe nói yêu quái trên Lê Sơn thích các tiểu cô nương mỹ mạo khả ái, sử dụng thủ đoạn hèn hạ lừa gạt thiếu nữ hồn nhiên, đó là biến thành người trong ký ức của họ.
Mặc Ngưng Sơ nhìn "yêu quái" bị trói ở trên tàng cây, một lão già râu bạc thấp bé lùn tịt, bởi vì Lân Xuyên xuống tay quá nặng, một con mắt của lão bị bầm tím, áo bào trắng như đám mây bọc thân thể khô quắt, đôi mắt đang giận giữ trừng mắt nhìn hai người, lớn tiếng la hét "Ngươi, các ngươi thả ta ra."
Mặc Ngưng Sơ lanh trí chạy đến, lời nói nhỏ nhẹ dịu dàng. "Xin hỏi, lúc nãy là ngươi sử dụng ảo thuật với ta sao?"
Lão lùn râu bạc sửng sốt, nhìn gương mặt như hoa như ngọc đang tò mò nhìn chính mình, quần áo hồng nhạt bay phất phới, thật là một bức họa xinh đẹp, không tự chủ được gật đầu, không khí xung quanh trở nên mềm mại "Ta muốn mời ngươi đến nhà ta làm khách..."
Mặc Ngưng Sơ nở nụ cười, tới gần phía trước nhìn "Dã Sâm Sơn bá bá, vậy xin hỏi, ảo thuật sử dụng như thế nào?"
"Dã Sâm Sơn?" Râu bạc không phản ứng kịp.
"Bởi vì nhìn người lại giống như một cái sâm sơn càng già càng dẻo dai."
....Già!!!
Hắn hận nhất người khác nói hắn già.
Nguyệt thái dương của lão râu bạc nhảy thình thịch, thật muốn đem khe hở của cái miệng nhỏ xinh đẹp kia mở ra... Nhưng nàng ngây thơ nhìn mình như vậy, khuôn mặt trắng trẻo, mắt đen lúng liếng, bộ dáng khiêm tốn thỉnh giáo, lão râu bạc mềm lòng, tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577621/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.