Mùi vị bị đặt lên bàn không làm sao tốt được, hơi thở của hắn vẫn cứ gần như thế, không rút lui cũng không tiến lên, sau khi bị chán ghét khóc không ra nước mắt, trong đầu Mặc Ngưng Sơ thầm oán, nói nhỏ sao không tránh xa một chút, mà nhỏ, cũng chỉ vì của hắn lớn thôi.
Không ăn được nho thì nói nho còn xanh, đúng là một người xấu xa.
Cái bàn lớn trong phòng khách xa hoa, lớn đến mức có thể để lên rất nhiều cup A của Tiểu Ngưng Sơ, đúng là nơi bị nam tử áp đảo cực kỳ nhỏ, hai tay của hắn chống ở hai bên cạnh nàng, trong đó một cái móng vẫn sờ qua bộ ngực thật nhỏ của nàng.
Ánh mắt của hắn quyện lại, làm cho người ta không thấy rõ nhiệt độ, khiến đôi má của Mặc Ngưng Sơ dần dần nóng lên.
"Ta, ta không cướp người của ngươi... Ngươi, ngươi mau đứng lên..." Âm thanh của nàng nhỏ như muỗi, thật sự là không dám lớn tiếng, mi mắt hơi nâng lên, muốn xem phản ứng đối phương, gương mặt đẹp đến kinh tâm động phách của nam tử hạ xuống, môi mỏng như anh đào nhếch lên, mũi cao thẳng, mượn ánh sáng bên ngoài chiếu xuống, đôi mắt đen của hắn sáng rực như ngôi sao, làm cho nốt ruồi càng thêm xinh đẹp.
Mặc Ngưng Sơ chấn động.
Mà hắn dường như không muốn bỏ qua quyết định của mình, đôi môi kia càng ngày càng gần, hô hấp hình như cũng dần dần nặng nề, đầu óc Mặc Ngưng Sơ bối rối, từ từ lui về sau, lại bị cánh tay chặn đứt đường lui, nắm bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577613/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.