Chương trước
Chương sau
" Chị Gái? Cậu hài hước thật, có thể nói cho tôi cậu là ai không? Bởi vì... Tôi không biết cậu..? " Dương Dương không biết ba mẹ mình là ai, hiển nhiên là cũng không biết mình có em trai hay không, nhưng cậu nhóc này vừa quen lại vừa lạ, mặc dù không mấy ấn tượng về quá khứ nhưng... cô đã quen Tiểu Kỳ khi trước sao?"
" Tôi không có thói quen kinh miệt người khác, nhưng riêng chị thì có thể! Vì chị... Đáng Chết Mà ~! " - Tiểu Kỳ khoanh tay đứng nhìn Dương Dương, hình như cũng chưa có ý định động thủ với cô.
Dương Dương nhíu mày, cậu nhóc Tiểu Kỳ này là cô chọn trúng để " nhờ " giúp đỡ, vậy tại sao lại hận cô mà tỏ lòng khinh miệt liên tục như thế? Chị Gái? Dương Dương thực rất không thích từ này.
Tiểu Kỳ trong tay có một cây bút dùng để giết người thì đương nhiên lấy được không dễ, Một, là cậu ta lấy cắp, vì những cây bút dùng để giết người thì đương nhiên không thể vận chuyển hoặc mua bán nếu chưa có giấy phép, Đương nhiên là cũng không thể rao bán trên thị trường, kể cả Chợ Đen, chính phủ các nước hầu như cấm tiệt những loại vật dụng hằng ngày mang tính năng chết người. Còn nếu muốn một tờ giấy phép riêng để sở hữu, còn khó hơn lên trời. Thật ra Italy là một trong những quốc gia cấp cao cấm tiệt sử dụng những loại máy móc này, nhưng BOSS của cô trong vòng 48 tiếng liền có giấy phép sử dụng, chế tạo và vận chuyển những loại máy đồ chuyên dụng cho ám sát, không kể cả Súng ống.
Hai, cậu ta cũng là một trong số Sát thủ nằm trong phạm vi tổ chức có thể sử dụng Bút Ám Sát.
Thực ra Dương Dương nghiêng về ý nghĩ thứ hai của cô hơn, nhưng nếu Phong Tiểu Kỳ là một cái tên trong giới thì Dương Dương không hẳn là không biết.
" Chị không nhớ? Được, tôi cũng có kiên nhẫn ngồi kể lại cho chị!" - Tiểu Kỳ vẫn dùng vẻ mặt đó tiếp chuyện, thái độ nhìn tuy có vẻ không đôi nhưng cách nói lại càng khó chịu hơn.
" 2 Năm trước, khoảng giữa tháng 11 tại Khu đánh Golf giành cho thẻ Vàng Kim ở New York, chị có ở đó hay không?" - Tiểu Kỳ vẻ mặt vô cùng bình thản hỏi Dương Dương.
Dương Dương hơi lắc đầu nghĩ nghĩ:" Quả thật hai năm trước tôi từng đi đánh Golf tại nơi đó, quả thật cũng tại Khu golf cho thẻ Vàng Kim tại New York, quả thật cậu nói đều đúng, nhưng tôi là đi lúc cuối tháng mười hai, sở dĩ tôi còn nhớ rõ bởi vì khi đó chúng tôi đi nghỉ đông, đi rất đông người, gần khu Golf còn có rất nhiều khách sạn lẫn Nhà Hàng bình dân!"
" Chị Nói Dối!! Lúc chị đi quả thực là tháng 11, hơn nữa quanh khu đó đều không có nhà hàng Bình Dân nào cả!" - Tiểu Kỳ như muốn bắt tại trận, hơn nữa còn nghe Dương Dương phản bác không có cảm giác tức giận.
" Tôi nói dối sao?? Tôi sao có thể nói dối một cậu nhóc như cậu? Hơn nữa lúc tôi đi còn có nhiều người người, Còn nữa, chúng tôi cũng giữ lại nhiều thông tin khác, cậu nói tôi làm sao nói dối cậu? " - Dương Dương liếc mắt nhìn Tiểu Kỳ.
Tiểu Kỳ hình như không chịu thua, hình như nó đã chắc chắn được điều gì mới quyết định " khiêu chiến " với cô. " Chị biện luận! Trước khi cha mẹ tôi mất còn nói chữ Dương làm từ cuối! Dương trong Hải Dương (海洋) ,  Còn nhắn nhủ tôi phải trả thù cho bọn họ, thế chị nói tôi làm sao tin chị? "
" Cha Mẹ của cậu?? Bọn họ là ai tôi còn không biết, sao có thể gây thù oán gì với bọn họ, Còn nữa, Tên Tôi là chữ Dương trong Dương Dương Tự Đắc ( 膨化) ,  còn cậu, Tôi không nhớ đã gặp cậu trước đây, còn nữa, chính tôi là người đã kéo cậu vào đây, vậy tại sao..?" - Dương Dương suy nghĩ một hồi liền có khúc mắc ở đoạn này, nếu chính cô là người đã kéo cậu ta vào đây thì tại sao cậu ta lại có ý định muốn giết cô từ lâu? Là cô mang cọp vào nhà ư?
" Tôi Học Tâm Lý Học nên chị không cần thắc mắc, hơn nữa... Tên chị chính là Dương trong Hải Dương! Rõ ràng là tôi nhìn thấy trong Hồ Sơ lý Lịch của cô ở Tổ Chức Sát Thủ Italy!"
Dương Dương thở dài, tên của cô là đã rất nhiều lần người khác viết sai:" Là Dương trong " Dương Dương Tự Đắc ", họ của tôi là Âu Dương nhưng chữ Dương trong họ của tôi là Dương trong Hải Dương ! Thật rắc rối quá!"
" Không thể nào lại như vậy, tôi chắc chắn đã kiểm tra trước khi điều tra chị, vả lại trong thời gian từ tháng 9 đến tháng 11 thì khu đánh Golf đó không còn ai tên Âu Dương Dương nữa!" - Tiểu Kỳ có vẻ ngạc nhiên, cậu ta dành 2 năm để theo dõi cô, không lẽ lại theo sai người trong suốt 2 năm mà không phát hiện ra là đã nhầm đối tượng sao?
Dương Dương thật muốn chửi thề... cậu ta chỉ nhờ vào việc Tên của Cô là Âu Dương Dương nên mới đòi giết người sao? Chuyện này có thể liên quan đến đời ông tổ của ông tổ của cô luôn đấy?? Bất ngờ thật!
Phong Tiểu Kỳ a? Cái tên thật kỳ diệu nha? Cậu ta bỏ ra hai năm vô ích thật rồi, ngu ngốc.
" Nếu là lỗi của tôi vì hiểu lầm chị thì tôi xin nhận, nhưng chuyện này chưa làm rõ, tôi đương nhiên không thể để cho chị rời khỏi!" - Phong Tiểu Kỳ lớn chừng này mới biết chữ nhục ( 羞辱) viết ra sao..  Dù sao cậu ta cũng không hẳn là mong một người xinh đẹp như Dương Dương đã giết cha mẹ cậu.. Có thể nói Tiểu kỳ thay đổi khá nhanh nhưng lại rất thẳng thắn nhận lỗi trước.
" Tại sao tôi không thể rời đi? Tôi dù sao cũng không muốn ngồi tiếp vài giờ đồng hồ để tiếp tục nói chuyện với một đứa nhóc như cậu! Vì rất nhàm chán." - Dương Dương mặt nhăn mày nhó liền đựng dậy đi khỏi Mall mua sắm.
Tiểu Kỳ không cản được cô đành phải cùng đi ra ngoài, sau đó lại bị lạc mất Dương Dương, cậu nhóc cười nhạt, nói thật cậu cũng chưa từng nghĩ rằng mình lại sai đối tượng, nhưng cậu thực sự đã tra bốn bề đều không tìm thấy một cái tên trùng hợp là Âu Dương Dương nữa, điều này đúng là không bình thường. Cậu khẳng định cậu không sai, hơn nữa không thể sai trong chừng ấy năm, nhưng ánh mắt của Dương Dương cũng không lừa cậu, điều này hẳn là còn ẩn tình?
New York quả thực xứng đáng được gọi là thành phố trọng tâm của cả Thế giới, ở đây hầu như ngày nào cũng là lễ hội, có nhiều người không biết nhưng ngày nào giờ nào cũng có mở nhạc hội từ những ban nhạc đường phố hoặc vũ công từ phương xa đến, hầu như tất cả mọi chuyện đều xảy ra ở trung tâm New York, mỗi ngày đều có một điều đặc biệt xảy ra ở Quảng Trường Thời Đại ( Time Square),trái tim của thành phố tự do này...
Không biết có phải Dương Dương may mắn hay xui xẻo, lại bị tên nhóc Tiểu Kỳ kéo vào một vụ việc không trời không trằng gì. Dương Dương đi bộ một mạch liền cảm thấy nhàm chán , cô không có tiền, cũng không có điện thoại, cũng không quen ai. Lúc này Dương Dương lại nghĩ một từ, Tần Mặc, có phải là cô nên quay về Tần Gia không?
" Bốp " - Dương Dương hình như là đụng trúng thứ gì đó, cô vội bỏ suy nghĩ trong đầu mình đi, thì ra là cô đụng phải một tấm bảng, nhìn như bảng menu, tên các loại thức uống, cafe đều viết đầy lên mặt bảng.
Dương Dương là đang ở Quảng Trường Thời Đại nổi tiếng đó, mẹ ơi, cô không nghĩ cái Mall mua sắm đó đi đến đây lại nhanh như vậy...    nhưng nơi này cũng thật mỹ lệ nha, xung quanh đều ngập tràn các bảng quảng cáo lẫn những cửa hàng đầy màu sắc, hơn nữa nơi này 24/7 đều không thiếu người tản bộ, thật nhộn nhịp a.
+ Quảng trường Thời đại (Times Square) là một giao lộ chính ở Manhattan, nối Đại lộ Broadway và Đại lộ Số bảy, kéo dài từ Đường 42 Tây đến Đường 47 Tây, New York.[1] Quảng trường Thời đại gồm những khối nhà nằm giữa Đại lộ Số sáu và Đại lộ Số chín, từ đông sang tây; giữa Đường thứ 39 Tây và Đường thứ 52 Tây, từ nam ra bắc; tạo thành phần phía tây của vùng thương mại Midtown Manhattan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.