Văn Trọng Thanh nhìn nữ nhi đang quỳ gối trước mặt, ánh mắt phức tạp.
"Con thật đã quyết định?"
Văn Mị nhẹ gật đầu, vẻ mặt kiên nghị, "Phụ thân, thương thế của con đã dưỡng tốt, ngài không cần lo lắng cho con. Với con mà nói, lưu tại gia tộc tu luyện không có nhiều bổ ích, con không muốn dừng bước tại đây. Phụ thân, Đông Lăng thực sự quá nhỏ, thiên địa linh khí mỏng manh, thà tranh đoạt số tài nguyên ít ỏi với người Đông Lăng, không bằng đi ra bên ngoài xông xáo một phen."
Văn Trọng Thanh ngẩn người, không nghĩ tới nữ nhi sẽ nói ra loại lời này.
Hắn nhìn kỹ nữ nhi đang quỳ thẳng trước mặt, ánh mắt lướt qua khuôn mặt kiều mị vô song của nàng, trầm giọng nói: "Mị nhi, con có biết trên con đường tu luyện, vì sao nữ tử ít hơn nam tử hay không? Đạt được thành tựu đại đạo đều là nam nhân nhiều hơn nữ tử?"
Văn Mị chần chừ một lúc, nói ra: "Bởi vì điều kiện năng khiếu bẩm sinh của nữ tử yếu hơn nam tử, với lại nữ tử cần suy tính và bận tâm quá nhiều chuyện, những nguyên nhân đó đều sẽ trì hoãn nữ tử tu luyện, không bằng nam nhân dứt khoát thoải mái hơn."
"Đúng như thế." Văn Trọng Thanh tàn nhẫn nói, "Nếu con đã rõ ràng đạo lý kia, vậy con có biết dung mạo nữ tử quá xuất chúng sẽ có kết quả gì không?"
Trong lòng Văn Mị khẽ run, ngẩng đầu nhìn phụ thân.
Nàng mở miệng, giọng nói chua chát, "Dung mạo nữ tử quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-the/2353289/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.