Yên đang ngồi viếtngoại truyện bỗng thấy trời tối sầm lại, mây đen vần vũ, trong lòng thầm than không ổn. Quả nhiên từ xa nhìn thấy Thần Thiên Phong ngự thần kiếm bay tới. Vừa nhìn thấy ta đã lên tiếng trách móc:
” Mẫu Thân, sao lại bất công với ta như vậy?”
Ta nghe hắn nói xong liền bày ra vẻ mặt ngơ ngác. Hắn không chờ ta biện hộ liền lập tức kể tội:
” Mẫu thân, người viết tiểu Vũ vì bổn Thượng thần cùng cháu nội tiểu Lạckhổ sở một phen, thế nhưng với chúng ta không nói gì. Đã vậy, sau khinàng đi, ta thương nhớ nàng như vậy, ngày đêm dõi theo nàng như vậy,cũng bị người qua quýt lướt qua...”
Ách, ta lúc này mới nhận ra có chỗ không đúng:
” Ta là mẫu thân ngài khi nào? Ta bất quá mới chỉ có 17 tuổi thôi, mảnh tình vắt vai còn chưa có, sao có thể...?”
Thần Thiên Phong không hề thông cảm, ngược lại còn “ăn vạ”:
” Ta không biết, thế nào cũng phải viết vào.”
” Đã vậy, ngươi thích thế nào? Lãnh khốc tuyệt tình hay bi lụy, sướt mướt?”
Lúc này mới để ý bạch y ta tặng cho hắn đã nhuộm màu cà phê liền không khỏi có chút buồn cười. Thần Thiên Phong nghiêm mặt, lại không nói chuyệnđó.
” Ta trưởng quản thiên đình, viết văn là việc của người, hỏi ta làm gì? Ta về trước, hôm khác sẽ tới xem kết quả.”
Ta thật khóc không ra nước mắt. “Hài tử” này là của ta thật sao? Thật báđạo! Nhưng mà lần đầu sinh, khó tránh nuôi dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-luu-lac/3150922/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.