Mấy tiên tì nghe đứa nhỏ nói xong, bản tính nữ nhi liền nổi lên, dáng vẻ đầy kích động:
” Quả thật có người gác cổng tuấn mĩ ngần này sao? Chúng ta làm sao lại chậm thông tin đến vậy?”
Tuy nhiên ta sao có thể để các nàng rảnh rỗi như vậy? Một thân phi đến kéotiểu hài tử sang một bên, sau lại trực tiếp giao nhiệm vụ.
LụcHải điện khi này mới được hoàn thiện, ta đương nhiên cả ngày rất bậnrộn, hơn nữa tiểu Du Lạc kia cũng rất không an phận, sớm ngày chạy nhảy, hại ta thật đứng ngồi không thoải mái.
Chúng ta rời tới đây mụcđích chính là thay đổi số mệnh, mang Thần Thiên Phong ra khỏi kiếp nạn,sao có thể ngày đêm đều ở trong điện này? Ngày thứ ba liền lên kế hoạchthực hiện. Mặc dù sai thời điểm nhưng mà cũng không phải vô ích.
Trụ Song điện bấy giờ còn ngự hai vị Đế Quân. Một là Tam Vi Đế Quân TrụThiên, một là Bích Ứng Đế Quân Trụ Xích, về sau cũng không biết lí do gì mà chỉ còn một. Cái này chính là ta không rõ nhất. Thế nên mới bắt đầutừ đấy.
Ta từ xa đã ngó thấy bóng dáng sư phụ, tuy là nói họ rấtgiống nhau nhưng ta vừa nhìn lại có thể nhận ra. Hơn nữa cái hình dángnày khi xưa cũng vài lần trông thấy lão sư ngài hóa thành.
Giómột trận nhẹ thổi qua, ta vốn đã có cảm giác bản thân bại lộ lại cốchấp, kết quả là bị xốc cổ lôi ra, nhưng mà cái người kia không phải Trụ Xích mà là Thần Thiên Phong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-luu-lac/3150910/chuong-29-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.