Editor: Tử Diệp
Ban đêm, mặt trăng lên cao, nhiều sao nhỏ, ánh trăng sáng nhu hoà chiếu xuống, phủ kín mặt đất. Ngẫu nhiên ánh trăng bị mây dày che lấp, lộ ra ánh sáng mỏng manh, nhưng không chút nào ảnh hưởng ánh trăng nhu hòa chiếu sáng mọi thứ...
Lúc này, Nam Cung Dục đang ở suối nước nóng, đôi mắt cũng bắt đầu mơ hồ, từng đợt hơi nước bốc lên cao như tiên cảnh, Ngải Vi cho hắn uống dược chống lại hàn khí sau đó ngồi bên cạnh ao, khẩn trương nhìn hắn.
Thuốc nàng kết hợp lần trước lại bỏ thêm một ít thuốc chống hàn vào, trong lòng thập phần lo lắng không biết có thể giải độc trên người. Hiện giờ mọi thứ không biết tốt không, chỉ có thể xem kỹ...
"Vi Nhi, lại đây!" Bỗng nhiên, tựa như nghe hắn rên rỉ lại thống khổ mà khẽ gọi Ngải Vi, đồng thời trên mặt xuất hiện tia ửng hồng.
"Dục, làm sao vậy, có phải lạnh không?" Ngải Vi nhanh chạy tới, nghĩ độc hàn sẽ lạnh, lo lắng hỏi. Trong lòng lại gấp đến độ không chịu được, thuốc hình như không có tác dụng, hơn nữa thần sắc dường như trở nên không thích hợp, đây rốt cuộc nên làm gì bây giờ mới tốt?
"A..." Khi Ngải Vi còn đang sững sờ, Nam Cung Dục không nói hai lời kéo nàng xuống suối nước nóng, thanh âm "Bùm" vang lên nổi lên cuộn sóng lớn, Ngải Vi hoảng sợ, theo phản ứng hô lên...
"Vi Nhi, ta... Ta khống chế không được..." Nam Cung Dục đứt quãng nói chuyện, ôm thân nàng càng gần sát mình. Nhưng mà Ngải Vi lạ nghe không hiểu hắn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-y-phi-cua-vuong-gia-lanh-tinh/1744984/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.