Editor: Tử Diệp
"Nương nương khách khí, thần thiếp không dám nhận." Ngải Vi nghe vậy, khóe miệng quất thẳng tới, nhưng cũng khách khí có lệ. Nghĩ thầm, ta không như các ngươi lại nhàn hạ, không có việc gì tìm việc làm...
"A, tốt, bổn cung nghĩ yến hội cũng bắt đầu rồi, đi trước một bước, Dục Vương Phi, ngươi tùy ý." Hứa Linh ôn nhu hòa khí nhìn Ngải Vi nói, xoay người trong phút chốc, con ngươi lại hiện lên một tia ngoan độc cùng khoe khoang.
"Vương phi, người không sao chứ." Tiểu Tĩnh nhìn Hứa Quý phi đi xa, có chút khẩn trương đỡ Ngải Vi, mặt suy tư.
"Không có việc gì, ngươi đừng lo lắng, chúng ta cũng đi thôi." Ngải Vi nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Tiểu Tĩnh, nhàn nhạt nói. Trong lòng lại ấm áp,có người chân chính quan tâm mình cảm giác thật tốt.
Ngải Vi vừa đi vừa tự hỏi Hứa Linh này rốt cuộc muốn làm gì? Thật sự đơn thuần tâm sự với nàng vài câu? Nếu không phải, tìm không ra nguyên nhân, nhưng bản thân cảm thấy chỗ nào không đúng?
"A..." Ngải Vi không chú ý dưới chân, chỉ lo nghĩ, lại không nghĩ rằng không cẩn thận dẫm phải hòn đá nhỏ, chân vừa dẫm, xuất phát từ bản năng hét to một tiếng, mắt thấy sắp té xuống, trong lòng nhắm mắt bi ai, xui xẻo a, cái này xong rồi...
Hồi lâu qua đi, lại phát hiện một chút cũng không đau, bên người còn có hơi thở người khác, mở mắt ra vừa thấy, sửng sốt, như thế nào là hắn?
Hoàn hồn, nhanh lui về phía sau vài bước, khách khí nói: "Đa tạ Thái Tử ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-y-phi-cua-vuong-gia-lanh-tinh/1744979/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.