Editor: Tử Diệp
Nam Cung Vân hưng phấn đứng lên, hô to: “Nhị tẩu, quá tuyệt vời, quá dễ nghe.”
Ngải Vi nhìn thần thái sáng láng của Nam Cung vân, cũng nhìn về phía Nam Cung Dục, chỉ thấy khuôn mặt hắn lạnh lùng cũng có một tia nhợt nhạt ý cười. Nàng nghịch ngợm hướng phía hắn chớp chớp mắt, tạm dừng một hồi, lại đột nhiên chuyển thành một loại âm điệu khác, diễn tấu ca khúc hiện đại《 mang theo mộng tưởng đi lữ hành 》, tiếng hát thanh thúy và tiếng đàn êm tai phiêu nhiên cất lên:
Bao lâu không thấy trống không quá xa đầy sao
Bao lâu chưa từng nghe qua thanh âm hoa nở
Mỗi ngày giống như đồng hồ chuyển động không ngừng
Thời gian sinh mệnh rồi đi lặp lại.
Hay không còn nhớ rõ thuở ban đầu ước định
Hay không còn hoài niệm đã từng bỏ qua
Sấn cồn còn không có đem thanh xuân hao hết
Nhanh lên đi tìm cảnh mất đi trong mơ
Liền mang theo mộng tưởng đi lữ hành
Ba lô chỉ trang khát khao
So ánh mặt trời thuần tịnh, so con bướm uyển chuyển nhẹ nhàng
Đi qua bóng dáng là phong cảnh khác
Liền mang theo mộng tưởng đi lữ hành
Tâm nếu có mộng vĩnh viễn tuổi trẻ
Mặc kệ âm hoặc tình không hỏi xa cùng gần
Tương lai không xác định mới càng đáng giá đi tới
Liền mang theo mộng tưởng đi lữ hành
Ba lô chỉ trang khát khao
So ánh mặt trời thuần tịnh so con bướm uyển chuyển nhẹ nhàng
Đi qua bóng dáng là phong cảnh khác
Liền mang theo mộng tưởng đi lữ hành
Tâm nếu có mộng vĩnh viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-y-phi-cua-vuong-gia-lanh-tinh/1744959/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.