Editor: Tử Diệp
“Nam Cung Dục, ngươi có ý gì?” Phịch một tiếng, Ngải Vi dùng sức mà đẩy cửa thư phòng, tức giận, lớn tiếng chất vấn Nam Cung Dục. Chỉ thấy khuôn mặt hắn lạnh lùng đạm mạc, hai tròng mắt thâm thúy thon dài bắn ra tia sắc bén, lạnh lùng mà nhìn Ngải Vi bước vào, cả người tản ra cảm giác áp bách khiếp người, Ngải Vi vừa thấy Nam Cung Dục hơi thở khiếp người, ngược lại có chút lùi bước. Bất quá, ngẫm lại nàng có mục đích, lại cảm thấy đúng lý hợp tình, vì thế, ánh mắt nhìn thẳng Nam Cung Dục, hy vọng hắn cho nàng một đáp án!
“Ngươi nói đi? Ngươi có phải đã quên bổn vương cùng ngươi đã nói không cho phép tùy tiện đi ra ngoài? Kết quả ngươi đến đâu vậy? Chẳng lẽ bọn họ không nên phạt sao?” Thanh âm Nam Cung Dục thanh lãnh mang theo có chút nghi ngờ nói.
“Cái kia, cái kia… Ta chỉ có việc đi ra ngoài một chút.” Ngải Vi vừa nghe hắn nói, cúi đầu có chút chột dạ mà nói. Nàng vốn dĩ chỉ nghĩ ra đi một hồi thì trở về, hẳn không ai phát hiện. Nào ngờ gặp được Triệu Duyên, nhất thời cũng đã quên mình lén đi, còn đến nhà hắn xem bệnh gia gia hắn, mới nhầm thời gian trở về.
“Có việc? Ngươi gọi có việc chính là đi ra ngoài gặp Triệu Duyên sao?” Nam Cung Dục nhớ tới hắn nhìn đến tình cảnh, còn có lời Dương Quý nói, trong lòng không thoải mái, cũng thực buồn bực bất an, thật giống như đồ vật mình thích bị người nhìn trộm, mình cũng không biết cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-y-phi-cua-vuong-gia-lanh-tinh/1744944/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.