edit: dzy
Đột nhiên, một bàn tay mang theo hơi lạnh bắt lấy bàn tay nhỏ của nàng đang hướng về vạt áo của hắn, thanh âm trầm thấp của nam nhân vang lên bên tai nàng, “Bản Vương giúp ngươi.”
Ngón tay mảnh khảnh của Ngọc Tuyệt Trần nắm lấy tay nhỏ Bạch Lạc, chậm rãi dời về hướng vạt áo của chính mình.
Cứ như vậy, tay nhỏ của Bạch Lạc cuối cùng cũng bắt được vạt áo Ngọc Tuyệt Trần, tay của nàng dùng mấy phần lực. Khiến cho Bạch Lạc giống như một hài tử, lần đầu tiên vui vẻ vì cảm thấy cố gắng liền sẽ có thu hoạch.
Mặc dù là nhờ sự giúp đỡ của Ngọc Tuyệt Trần, nhưng nàng như cũ rất vui vẻ, Bạch Lạc nhếch môi cười không ngừng. Bên trong tẩm điện, truyền đến tiếng cười vui sướng của hài tử.
Đêm tối yên tĩnh, một cái bóng đen thoáng qua trên nóc tại hoàng cung,hắn rất di chuyển rất nhanh, chỉ trong chớp mắt, liền biến không thấy tung tích.
Thái hậu Trầm Mị Tâm đã thay y phục chuẩn bị nghỉ ngơi, đột nhiên một hồi gió lạnh thổi qua, Trầm Mị Tâm đáy mắt tối sầm lại, xoa mi tâm nói với bọn nha hoàn hầu hạ: “Đều lui ra đi!”
Tất cả mọi người vội vàng lui ra, một cái bóng đen thoáng hiện. Trầm Mị Tâm đã mặc y phục ngồi ở trên giường. Nàng lạnh lùng nhìn người đang đi tới, hỏi hắn “Sự tình đã hoàn thành?”
Bóng đen tháo mặt nạ xuống, một khuôn mặt lạnh như băng xuất hiện,trên mặt nam nhân có một vết sẹo dài bằng một ngón trỏ nơi sống mũi xẹt qua, nhìn dữ tợn dị thường. Hắn đột nhiên quỳ xuống đất, “Hồi bẩm Thái Hậu, hài tử, đã ra đời.”
Trầm Mị Tâm nghe nam nhân trả lời, trái tim trong nháy mắt liền lạnh lẽo,thật lâu sau, nàng ngước mắt nhìn người áo đen, tức giận nói: “Ngu xuẩn, ai gia nuôi các ngươi có ích lợi gì, chỉ một sản phụ cũng đối phó không được!” Dừng một chút lạnh lùng chất vấn: “Vậy còn Lý ma ma đâu?”
“Thái hậu, thuộc hạ cũng vừa mới nhận được tin tức, Lý ma ma bị Hiền Vương bắt!”
Sắc mặt Trầm Mị Tâmtrong nháy mắt trở nên trắng bệch, cả cơ thể nàng ngồi liệt ở trên giường ngẩn người, ánh mắt tán nhạt, trong miệng lặp lại lời hắn nói, “Bị Hiền Vương bắt~”
Qua một lúc, nàng lấy lại tinh thần, phất phất tay, “Cút!”
Người áo đen thấy thế, không dám lưu lại thêm chút nào nữa, cấp tốc rời khỏi.
Trầm Mị Tâm nhịn không được nắm thật chặt khăn tay, nhỏ giọng nói: “Lý ma ma tuyệt sẽ không bán đứng ai gia,tuyệt đối không!” Nếu thật sự thừa nàng là chủ mưu, nàng cũng tin tưởng, Ngọc Tuyệt Trần cũng không thể động vào nàng! Nàng là mẹ ruột của Hoàng Đế, là Hoàng Thái Hậu trên vạn người dưới một người của Hạ Lâm Quốc! Nghĩ như vậy, nháy mắt trong lòng nới lỏng thư giãn rất nhiều.
Hiền Vương Phủ ngày ngày lạnh lẽo kể từ có khi Bạch Lạc xuất hiện, trở nên càng ngày càng náo nhiệt , mỗi ngày đều có thể nghe được trong viện truyền đến tiếng tiểu gia hỏa cười ha ha, Ngọc Tuyệt Trần mấy ngày nay tựa như rất vội vàng hối hả,ban ngày sau khi thu thập sự tình trong cung, buổi tối nhất định sẽ đến tẩm điện bên trong nhìn Bạch Lạc sau đó lại vội vàng đến thư phòng.
Chỉ là, lại thiệt thòi cho đám người ở phủ Bạch Tướng quân !
Cố Khuynh Thành sau khi uống lọ thuốc Ngọc Tuyệt Trần để lại cũng đã tỉnh. Nàng vừa mở mắt ra liền hỏi Bạch Khung Thương về chuyện hài tử, Bạch Khung Thương đem tất cả sự tình rõ ràng nói Cố Khuynh Thành, sau khi Cố Khuynh Thành nghe nói rõ sự tình, trong nháy mắt liền ngất xỉu.
Ngất ở trên giường một lần, chính là kéo dài đến mấy ngày. Mà BạchTướng Quân bởi vì chuyện hài tử, mấy ngày nay cũng là rầu rĩ không vui,cũng không dám đến gian phòng Cố Khuynh Thành.
Một ngày này, bên trong Bạch Tướng Quân Phủ, hai mắt Cố Khuynh Thành đẫm lệ mơ hồ nhìn nóc nhà, cổ họng nghẹn ngào khó chịu, nghĩ đến con của mình, lòng của nàng liền đau thắt lại. Nàng chịu đựng không để cảm xúc quá mức kích động, liếc qua một bên hầu hạ nha hoàn, “Hoàn nhi, ngươi đi đem tướng quân gọi tới, liền nói ta có chuyện nói với hắn.”
Hoàn nhi nghe thấy lời dặn dò, cung kính lui ra ngoài.
______________________________________
lâu quá không up chắc quên t mất rùiii