Hoa Thiên Sóc rất có hứng thú trả lời: "Lạc cô nương này. . . . . . thật đúng là làm người ta không thể nào suy đoán được, không giống những cô nương bình thường, cũng không giống những tiểu thư con nhà quan.”
"Hả? Chỉ giáo cho trẫm thử xem?" Hàn Hạo Hữu đối với nàng cảm thấy có hứng thú.
Hoa Thiên Sóc trả lời: "Nếu cô nương bình thường, nhìn thấy Vương Gia và Tướng quân chắc chắn sẽ bị dọa sợ đến mức quỳ xuống đất dập đầu, nhưng nàng đối với vi thần và Vương Gia nói năng lỗ mãng, nếu nói nàng tiểu thư nhà quan, nàng lại không phân biệt chủ tớ, thậm chí … ha ha…”
Lời còn chưa dứt, Hoa Thiên Sóc vừa nghĩ tới Lạc Tử Mộng mặc y phục đơn giản chạy từ trong phòng ngủ ra, liền không nhịn được bật cười.
“Rốt cuộc có chuyện gì mà buồn cười như thế?" Hàn Hạo Hữu lại càng thêm hứng thú.
Hoa Thiên Sóc thật vất vả mới dừng được lên tiếng: "Chắc hẳn tối hôm qua thần Vương Gia đối với Lạc cô nương rất dịu dàng, cho nên hôm nay thần Vương Gia muốn lên triều thì Lạc cô nương tìm mọi cách ngăn cản, không kịp trang điểm thay quần áo đã chạy ra, theo suy nghĩ vụng về của thần, Lạc cô nương muốn Thần vương gia trở về với nàng ."
"Phiêu Kỵ đại tướng quân!" Hàn Hạo Thần thâm trầm nói một câu
"Được rồi, mạt tướng không nói, nhưng mà thần Vương Gia vẫn nên gọi tên thần đi, nghe dễ nghe hơn."
Hàn Hạo Hữu cả kinh: "Ý Thiên Sóc . . . . . . Nhị đệ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-vuong-phi-khuynh-quoc/174795/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.