(*)Hạnh phúc mỏng manh
"Cô nương không biết là thiên kim nhà nào? Tại sao lại mặc y phục như vậy, hơn nữa lại luôn miệng nói những lời xấu xa như vậy?" Hàn Hạo Thần cuối cùng cũng nói một câu công đạo, Tần quẩn gia lúc này mới làm ra bộ dáng cáo mượn oai hùm dùng ánh mắt trừng nàng.
Lạc Tử Mộng nhìn hai người bọn họ từ trên xuống dưới, sau đó lại cẩn thận suy nghĩ lại, vừa rồi nàng nói những lời xấu xa sao?
"Có lầm hay không? Tại sao nói lời ta nói lão nhân đó là lời xấu xa? Lời ta nói rõ ràng là sụ thật...." Đột nhiên nhận được tín hiệu nguy hiểm trong con ngươi Tần quản gia, Lạc Tử Mộng lập tức đổi thành khuôn mặt tươi cười: "Hắc hắc hắc, ngươi không phải là lão đầu, ngươi chính là một tráng niên, mặc dù tóc có trắng một chút, nhưng mà nó thể hiện ngươi là một người thành thục, chắc hẳn ngươi thế thiếp thành đoàn đúng không? Đang lúc tráng niên...."
Nàng cúi đầu quan sát hắn, cuối cùng không cẩn thận rơi vào "Phía dưới" của hắn, sau đó nói: "Được! Nhất định rất được! Trẻ tuổi khỏe mạnh!"
"Tần quản gia chúng ta còn chưa có đón dâu đấy." Tiểu Đông cười đến nghẹn tiện chen vào một câu, thiếu chút nữa bị ánh mắt của Tần quản gia giết chết.
"Ngươi bị ngứa da sao?" Tần quản gia muốn đưa tay ra đánh Tiểu Đông, ai ngờ bị Tiểu Đông bắt được.
Tiểu Đông lập tức nhân cơ hội nói lảng sang chuyện khác: "Trước tiên làm chuyện chính đã, chúng ta còn tên cô nương này là gì, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-vuong-phi-khuynh-quoc/174786/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.