Lạc Tử Mộng tức giận chau mày nhìn hắn: ''Nếu nửa đêm ngươi không lên nhiều, có lẽ ta không đau, hiện ta đau muốn chết rồi!''
''Điều này cũng thành một sự kiện rồi à?'' Hắn vừa mới nói ra lời, nhìn gương mặt oán niệm của nàng, không thể làm gì khác hơn là không ngừng gật đầu, ''Được rồi, là lỗi của ta, xoa bụng giúp nàng, như vậy sẽ không đau, ngày mai để thái y cho nàng thuốc ngừng đau có được không?''
''Không cần, ta mới không cần thái y cho, cái sự tình này, còn nam thái y, mắc cỡ muốn chết.'' Dù ở hiện đại, nàng cũng chưa từng vì cái này mà đi xem bệnh.
''Thái y đương nhiên là nam, nữ ở đâu?'' Nhưng hắn cũng hết cách với nàng, không thể làm gì khác hơn là nhẹ giọng an ủi, ''Được, nếu như nàng rất đau thì ta nghĩ biện pháp khác.''
''Ô......Tại sao không nhanh lên, ta đau muốn chết.'' Nàng nghĩ tới, nếu có người cùng nhau đau, có lẽ nàng sẽ thoải mái hơn một chút.
Hắn cười khổ ôm nàng vào trong ngực, nữ nhân đến kì kinh nguyệt, hắn thấy lần đầu, mặc dù không biết làm sao, nhưng nhìn dáng vẻ khổ sở của nàng, hắn cũng không chịu nổi, vỗ sống lưng nàng: ''Mộng Nhi đau bụng, ta đau lòng, đi ngủ sớm, liền hết đau.''
Bây giờ nói cái gì nàng cũng không nghe được vào bụng, hắn nói như vậy, nàng nghĩ: hay là bụng của ngươi bị thương, ta đau lòng? Xem cái nào đau nhất. Mặc dù tức giận nhưng cảm thấy hắn vẫn vuốt ve sống lưng của nàng, để cho nàng thoải mái hơn một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-vuong-phi-khuynh-quoc/1611554/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.