Hai tay Băng Tịch làm động tác ôm ngực, tay buông lỏng "đùng!" bể, "Tiểu Ngọc Nhi nha, ngươi nhìn xem, trái tim của người ta cũng tan nát đầy đất rồi ! Ngươi thật là quá đả thương trái tim của người ta!"
Tiểu Ngọc Nhi hơi hé mắt, trong mắt hàn quang chợt lóe lên, "Cho nên?"
Lần này ngược lại là Băng Tịch không biết nên nói như thế nào, cho nên? Đúng vậy a, cho nên cái gì chứ ?
"Cho nên Tiểu Ngọc Nhi liền lấy thân báo đáp thôi!" Rốt cuộc có cơ hội, lần này xem các ngươi như thế nào tự bào chữa!
Không chỉ là Băng Tịch, kể cả Thái tử cùng Băng Phong đều đưa ánh mắt ý vị không rõ hướng tới lời nói kinh người của Lý Như Yên , hình như là muốn nhìn thấu nàng!
Lý Như Yên sau khi nói xong thì biết rõ mình sơ ý, tại sao có thể như vậy không đúng lúc mà nói ra đây, hơn nữa bây giờ còn là thời điểm Thái tử cần trợ giúp, thế nhưng giọng điệu thật sự là nuốt không trôi a!
Băng Tịch không quan tâm cách nhìn của loại người không quan hệ này, hắn chỉ để ý đến Bảo Lam, cho nên nhìn Bảo Lam thật muốn đem một bàn đầy món ăn này đều úp lên trên mặt hắn! Hung hăng trừng mắt nhìn hắn, nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy qua mỹ nữ à!
Mỹ nữ làm cái gì đều là vui tai vui mắt, hơn nữa còn là cô gái trong lòng ngưỡng mộ! Băng Tịch bổng chống cảm thấy cả sảnh đường cảnh sắc cũng ảm đạm phai màu rồi, chỉ còn lưu lại cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-vuong-phi-dieu-ngoa-kieu-ngao/1599179/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.