Ban đêm, yên tĩnh!
Tiểu Liên như trước hồi báo tình hình một ngày của Bảo Lam, trên căn bản vẫn là như cũ, bất quá, cứ như vậy nghe, Băng Phong cũng cảm thấy thỏa mãn!
Băng Phong nhìn Bảo Lam ngủ say trong ngực, trong ánh mặt hiện lên đầy nồngđậm cưng chiều cùng nhàn nhạt sầu bi, Bảo Bảo, khi nào thì nàng mới cóthể tỉnh lại đây? Nàng có biết ta đợi rất lâu rồi!
Nên đến lúc rồi, thời điểm để cho nàng đối mặt với thực tế!
Ngày thứ hai vừa rạng sáng Băng Tịch hấp ta hấp tấp đến ăn sáng với Bảo Lam, Băng Tịch vẫn kiên trì chuyện trò như thế, cứ như vậy nhìn Lam Lam cùng mình ăn cơm, Băng Tịch đã cảm nhận được thỏa mãn trước nay chưa từngcó, chỉ có thế giới hai người thật tốt, nếu là vĩnh viễn tiếp tục nhưvậy, thì càng tốt!
Băng Tịch hài lòng ăn xong bữa sáng sau đó rời đi, Tiểu Liên vừa quay đầu lại liền thấy được Băng Phong đã đứng bêncạnh Quận chúa, Tiểu Liên vỗ vỗ tay, hù chết nha hoàn rồi! Làm thế nàocòn tới vô ảnh đi vô tung. Để cho Tiểu Liên cảm thấy rất là kỳ quái, cho tới bây giờ chủ tử của mình cũng là tới vào buổi tối nha, chủ tử củamình luôn luôn đều là tránh nghi ngờ nha, hôm nay đây là thế nào? Khôngkiềm chế được tình cảm nhộn nhạo trong lòng a?
Băng Phong liếcmắt đã biết trong đầu tiểu nha đầu này đang suy nghĩ không lành mạnh,trực tiếp một câu lạnh như băng đi tới: "Làm xong chuyện của ngươi làđược!"
Nguy rồi, bị phát hiện rồi! Thật nguy hiểm a!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-vuong-phi-dieu-ngoa-kieu-ngao/1599152/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.