Bảo Lam lúc này nhìn chằm chằm tường viện không nhúc nhích, nếu mình cứ như vậy bỏ chạy thì sao?
Cái nghĩ càng nghĩ càng được, Bảo Lam không khống chế được bước chân di chuyển hướng bên cạnh tường viện . . . . .
Đi tới đi lui, Bảo Lam không kiềm chế nổi, cuộc sống như thế thật chịu đủ rồi, thật cứ như vậy xong hết mọi chuyện đi, chỉ cần đi ra ngoài, mới có mấy bước, liền giải thoát!
Tường Vũ nhìn bộ dạng Bảo Lam không khỏi nhíu mày, tiểu cô nương thế này là thế nào, tại sao đi đến góc tường đây?
Còn kém mấy bước rồi, chỉ cần nữa mấy bước, mà có thể lướt qua tường này rồi !
Đột nhiên, một tiếng kêu ngăn trở Bảo Lam bước đến, đây là người nào đây? Nghe rất quen tai ! Bảo Lam quay đầu lại nhìn về phía nơi phát ra âm thanh nơi, thì ra là hắn!
Trảm Bạch không hiểu tại sao mình nhận được nhiệm vụ như vậy, đây không phải là dùng dao mổ trâu giết gà sao? Tuy nói so sánh này không chuẩn xác lắm, nhưng này là thật sự nha, nghĩ mình đường đường là, ách, không thể nói, đây là bí mật, thế nhưng lại bị phái đến làm thám tử, còn là một nữ nhân, điều này làm cho Trảm Bạch luôn luôn lãnh tĩnh không bình tĩnh nỗi, kệ đi, chủ tử ra lệnh lại không thể cãi lời, chính là chết người ở chỗ, rốt cuộc chủ tử là ý gì đây?
Ngươi nói là giám thị sao, vậy hẳn là đối đãi giống như phạm nhân bình thường đi, thế nhưng này là Bảo Lam, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-vuong-phi-dieu-ngoa-kieu-ngao/1599123/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.