"Khụ khụ, Tiểu Ngọc Nhi, trời sinh voi sinh cỏ!" Một câu nói đem lực chú ý của mọi ngừơi tập trung ở cửa nhìn chung quanh trên người Tiểu Ngọc Nhi chỉ lộ đầu nhỏ.
Được rồi, đưa đầu một đao, rụt đầu một đao, cùng lắm thì. . . Éc. . . Cùng lắm thì, để cho bọn họ cười một chút thì được rồi!
Ôm quyết tâm "Gió hiu hắt chừ sông Dịch lạnh, tráng sĩ một đi không trở về!" , Tiểu Ngọc Nhi hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang cất bước tiến vào!
Lại không biết khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng này cùng động tác nắm quyền một bộ anh hùng hy sinh , là hoàn toàn lấy lòng tất cả mọi người tại chỗ nha!
"Ha ha!"
"Ha ha!"
Trong đây lấy Phong Tịch nhỏ nhất, cùng Tiểu Ngọc Nhi hợp nhất rồi, "Ta nói Tiểu Ngọc Nhi nha, biết đây là tới dùng cơm, không biết còn tưởng rằng ngươi là ra chiến trường ! Ha ha!"
Bảo Lam trước khi quyết định vào cửa cũng không dừng lại một lần tự nói với mình “bọn họ cùng ngươi không có quan hệ, không có quan hệ, không có quan hệ, mình chỉ là một bình dân, cùng hoàng tử cao cao tại thượng là người của hai thế giới, không thể trở thành bằng hữu! Nhưng quan trọng hơn một chút là, chính mình lần này đi đến Phách Băng quốc là tìm quốc bảo "Băng Tinh lệ" vì phụ thân chữa bệnh, nói thật dễ nghe điểm là "Tìm" , nếu là tìm được, đó chính là"Trộm" cũng muốn trộm trở về! Đây tất cả là mệnh trung chú định(số mạng đã định) , chỉ hi vọng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-vuong-phi-dieu-ngoa-kieu-ngao/1599115/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.