Ngày mai chính là sinh nhật của Long Vương, thế mà đến bóng dáng củaLong Thất lại chẳng thấy đâu, rõ là bình thản, tôi trong lòng cắn răngthầm bội phục anh ta.
“Long Thất!” Ở ngoài điện có một tiếng gọi to, sau đó một thân ảnh màuvàng bay vào. Tôi cũng vội vàng đứng dậy đón tiếp: “Thất vương tử hiệnđang vắng mặt, xin hỏi là tới lấy nước Chung Tình phải không?”
Cô gái kia quả thật mi thanh mục tú, anh khí bức người, đặc biệt là đôimắt rất sáng. Nàng ta nhìn tôi đánh giá một chút, sau đó đưa tay chốngeo: “Tôi trưởng thành như vậy rồi mà còn dùng đến nước Chung Tình sao?Hừ!” Tôi cười, vội nói: “Đúng vậy, đúng vậy, cô nương hoa dung nguyệtmạo, làm cho người ta vừa gặp liền quên sự đời.”
Nàng ta bật cười: “Ngươi là ai, sao lại ở đây?”
“Tôi là người trông cửa điện thay cho Thất vương tử.”
Cô nàng trừng mắt, động tác rất quen thuộc, từ cái miệng anh đào nho nhỏ vui vẻ nói ra một câu khiến tôi suýt nữa chết ngất: “Ngươi xinh đẹp như vậy, không phải là Vượng Tài(1) chứ hả?”
Tôi tự nhủ trong lòng kiềm chế kiềm chế, hít sâu một hơi, cười nói: “Tôi gọi là Hợp Hoan.”
Cô gái kia chu môi, lại làm tôi giật mình: “Ái chà, tôi chỉ đi hai tháng, huynh ấy lại có diễm ngộ thế rồi.”
Tôi vừa nghe, đầu lớn như đấu, chẳng lẽ đây là tình nhân của Long Thất,đánh ghen tận cửa? Tôi lập tức xua tay: “Cô nương đừng hiểu lầm, tôi với Thất Vương Tử chẳng có quan hệ gì cả!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-vong-thu/3292621/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.