Ân Ly dừng bước,khẽ mở miệng nói. "Hoàng thượng,một tuần đã trôi qua,chúng ta cũng phải thảo luận về hiệp ước hoà bình." Hoàng thượng dường như cũng không ngạc nhiên trước lời cô nói,lại còn cười nói với cô. "Đây là sứ giả An Cung Quốc,còn đây là hoàng đệ của ta,Thẩm Mục." Ân Ly khi nghe thấy tên Thẩm Mục xứng lên,khoé môi nâng lên quái dị. "Hoàng đệ của ta sẽ phụ trách việc này,nếu cô có gì cần giúp,cứ tìm Thẩm đệ." "Tạ bệ hạ." Ân Ly cũng thôi,không có lý do hợp lí gì,liền không ở lại,nên nhanh đến nỗi không kịp thấy người kia đang bóp thật chặt bàn tay,cau có khó biết được. Bệ hạ đương nhiên càng không thấy.Chỉ thấy Thẩm Mục nãy giờ im lặng hơn bình thường mà thôi. Chả có gì lạ cả. Nên hoàng thượng nói vài câu qua loa liền rời đi. Lúc này,một thân ám vệ mới tiến vào. "Ân Ly tiểu thư vẫn ổn." Ám vệ vừa nói,liền nghe được tiếng thở hắt ra của vương gia,định ngẩng đầu lên thì-- "Tiếp tục theo dõi." "Rõ." Ám vệ đành quay về tủm ngủm. Còn về phần Thẩm Mục,lại đang nghĩ đến một kế hoạch khác. Làm sao để...... ############ "3 ngàn vạn!" "3 ngàn rưỡi!" Tên chủ cầm búa đập mấy hồi liên tục.Đây là một cuộc đấu giá ở thẩm lầu.
Ở giữa là một cây đàn cổ.Đó là vật đấu giá. "3 ngàn rưỡi lần 1!" "3 ngàn rưỡi lần hai!" "5 ngàn!" Tiếng trong trẻo vang lên,nói lên cái giá làm mọi người phải ngó nhìn,liếc về phía người lên tiếng. Nhưng lại không rõ. Người đó ở trong phòng trêи. Chứng tỏ thân phận cao quý. Ai cũng nghĩ rằng. Ra giá cũng quá lỗ đi. Thật là phá gia chi tử. Mặt khác,Ân Ly trong phòng ngồi hoàn thành nhiệm vụ. Hệ thống chi tiền,còn cô mua đàn. [Tỷ tỷ,tiền đã đóng,chúng ta nên đi thôi.] Ân Ly ngồi trong phòng ,thưởng thức nhàn nhã,hào hoa. Nói thật,cô muốn tránh xa cái hoàng cung kia(hoàng cung có Thẩm Mục). Thế giới này,thẻ bình an không ngoan. Còn khiến cô có chút muốn tránh xa. Ân Ly kì quái, điều chỉnh lại tâm trạng,phúng tay cho người về. Giờ cũng nên bắt đầu làm việc rồi. Thế là Ân Ly đến phủ của Thẩm Mục. Lại bị quân phòng chặn lại.
"Thứ lỗi cho nô tài,vương gia rất bận,không có thời gian gặp ai.Mong cô nương thông cảm." Ân Ly từ ngoài nghe nô tỳ bẩm báo cấm quân nói vậy,liền tự mình đến. Lúc đi không nhịn được chửi thề. Con mẹ nó,thế là làm kiêu phải không? Ân Ly chọn đứng dưới cái cây gần cung.Đột nhiên mà quay đầu lại,nhìn cảnh bầu trời đẹp đẽ,trong xanh. "Đi nói với chủ ngươi,gặp ta." Tiếng nói được ngâm theo tiếng gió. Không một ai đáp lại,nhưng khoé môi cô khẽ nâng. Cô bước vào,đang định vào gian phòng, thì một khuê nữ khá đáng yêu từ trong phòng Thẩm Mục đi ra ,cố tình chặn bước,không cho cô đi. Ân Ly chính diện nhìn. Cô nương kia nhìn Ân Ly nãy giờ,nói. "Vương gia đã không muốn gặp cô,cô còn muốn làm loạn?" Hai chữ " làm loạn " khiến Ân Ly có hơi buồn bã. "Có ai nói rằng,nữ nhân đẹp mà nói điều xấu là chua ngoa không?" Cô nương nghe vậy,vừa đỏ mặt vừa không biết phản bác thế nào. Câu đầu khen cô đẹp,câu sau lại chê cô. Thật....xấu hổ! Cô ta đang nghĩ cách biện mình,bỗng giọng nói mang theo chút lười biếng từ trong ra . "Cho cô ấy vào." Kì thật,Ân Ly cũng không muốn phiền phức,đành nhanh chóng đi qua,bước vào. Đôi mắt Ân Ly vừa vào,liền dán lên người Thẩm Mục. Thẩm Mục cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng đặt lên,vẻ ngoài bình tĩnh nhưng bên trong đã náo loạn tường thành. Biết cô hôm nay tới đây,đúng như dự đoán của anh,nên không có gì quá bất ngờ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]