Sau một phen mây mưa, Tạ Đạo Vi đã cực kỳ mệt, còn Mạc Nhàn mỗi khi xong việc lại đặc biệt có tinh thần, lời nói cũng cực kỳ nhiều.
“Tỷ tỷ…..Có chuyện ta muốn thương lượng… thương lượng với nàng….” Mạc Nhàn ấp a ấp úng nói với Tạ Đạo Vi. Tạ Đạo Vi nhắm mắt giống như đã ngủ cũng không quan tâm tới Mạc Nhàn, nếu không Mạc Nhàn sẽ càng nói không ngừng. Mà trêи thực tế, xác thật là nàng cũng không có tinh lực để phản ứng Mạc Nhàn nữa, chỉ hy vọng Mạc Nhàn nhanh chóng im miệng để mình đi ngủ. Tuy rằng Tạ Đạo Vi nhất quán không phản ứng mình, nhưng Mạc Nhàn biết Tạ Đạo Vi vẫn còn chưa ngủ, kỳ thật vẫn còn đang nghe mình nói.
“Từ sau lần trước, đã qua mấy năm rồi, lúc trước ta ở Bắc Nguy cũng thôi, nhưng bây giờ ta đã về Nam Triệu, nàng nói có phải là ta nên đi thăm Thủy Hương một chút không? Dù sao Thủy Hương cũng ở Nam Triệu, nếu ta không đi thăm nàng thì cũng không tốt lắm?” Mạc Nhàn mở miệng hỏi, nàng biết Tạ Đạo Vi để ý đến sự tồn tại của Thủy Hương, càng để ý đến chuyện mình một mình đi tìm Thủy Hương, nhưng mình đã xem Thủy Hương là thân nhân, lúc trước ở Bắc Nguy bận bịu thì không nói, hiện giờ mình đã về Nam Triệu, mỗi ngày nhàn rỗi, nếu vẫn không đi lại, cũng thực sự là không có tình cảm rồi. Vốn dĩ Tạ Đạo Vi sắp ngủ, nghe đến hai chữ Thủy Hương, buồn ngủ cũng biến mất, mở mắt nhìn về phía Mạc Nhàn.
“Nếu không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ty-bat-hung/1361743/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.