Mỗi ngày Mạc Nhàn ở Nam Triệu đều thực sự rất vui vẻ, vui vẻ đến quên cả trời đất. Ngày sung sướиɠ luôn trôi qua rất mau, Mạc Nhàn chỉ cảm thấy trong nháy mắt, đã trôi qua hết ba bốn tháng. Từ lúc Mạc Nhàn rời khỏi kinh đô, nói với thuộc hạ đi ba tháng, thuộc hạ ở Bắc Nguy cảm thấy đã trôi qua hơn ba tháng, không thể không phái người đến Nam Triệu thúc giục Mạc Nhàn trở về.
Mạc Nhàn hiện giờ xác thực là có tư cách tùy hứng, nàng lại nói với thuộc hạ Bắc Nguy phái đến mấy câu xong lại tống cổ người ta trở về. Sau đó lại đến thêm hai người, Mạc Nhàn phải đảm bảo hai tháng sau nhất định sẽ trở về, thì hai người này mới bằng lòng ngoan ngoãn rời Nam Triệu trở về phục mệnh.
Mạc Nhàn ngây người ở Nam Triệu, người không vui nhất đương nhiên là Tạ Dĩ Quân. Từ khi bị bắt theo Mạc Nhàn tập võ xong, nhân sinh Tạ Dĩ Quân liền lâm vào một mảnh hắc ám. Mỗi ngày đều bị Mạc Nhàn ép buộc tập võ, gió mặc gió, mưa mặc mua, mỗi ngày đều không thể tố khổ với ai, cha mặc kệ, nương không để ý đến mặc cho hắn bị Mạc Nhàn ngược đãi. Hiện giờ hắn chỉ ngóng trông tỷ tỷ cùng cha khác mẹ này nhanh chóng rời khỏi Tạ gia trở về Bắc Nguy đi, hắn sẽ vô ưu vô lo, tháng ngày tự do sẽ trở lại.
Đại khái là mấy tháng gần đây, hắn đều cùng ở với Mạc Nhàn, nên tính tình cũng bắt đầu có chút giống Mạc Nhàn, ví như tham ăn, thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ty-bat-hung/1361739/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.