Mạc Nhàn trở lại Bắc Nguy, nhung nhớ Tạ Đạo Vi càng thêm mãnh liệt, viết thư cho Tạ Đạo Vi cũng thường xuyên hơn, chỉ là sinh hoạt cũng không có biến hóa gì quá lớn, ngày ngày vẫn bị đưa đi luyện võ.
Tạ Đạo Vi so với lúc trước cũng không có gì khác biệt, nàng cũng không trả lời Mạc Nhàn, nàng chưa bao giờ có tư thái của nữ nhi nhỏ tuổi, chỉ thấy như vậy quả thật làm quá. Bất quá dưới sự đồng ý của Tạ Đạo Vi, Bạch Thuật trả lời thư so với trước kia thường xuyên hơn nhiều.
Bốn năm sau, Mạc Nhàn hai mươi tuổi, nàng học Kim Cương chưởng đã ổn định, nhưng Kim Cương chưởng thuộc về chưởng pháp bá đạo dũng mãnh, yêu cầu có nội lực thâm hậu mới có thể phát huy được toàn bộ uy lực của nó, tuy Mạc Nhàn xem như là học thành, nhưng dù sao tuổi cũng còn quá trẻ, nội lực còn chưa đủ thâm hậu, không thể hoàn toàn phát huy uy lực của nó.
Quân Tử Kiếm của Mạc Nhàn đã học đến tầng thứ tám, đại khái là cũng cực kỳ lợi hại rồi, dù sau càng lên tầng cao càng khó đột phá. Đặc biệt là đến tầng thứ chín, chỉ cần học nội công không xong, hơi vô ý một chút sẽ rất dễ dàng bị tẩu hỏa nhập ma. Bất quá dù vậy, hiện tại Mạc Nhàn cũng có thể đánh ngang tay với tướng quân tả hữu Quân Phi Dực và Quân Tả Nhiên, dù sao bọn họ cũng có nhiều năm nội lực hơn Mạc Nhàn, tư chất võ công cũng không thấp.
“Đại ca, Quân Dĩ Nguy đã học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ty-bat-hung/1361707/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.