“Rãnh rỗi quá sao, tùy tiện!” Tuy rằng Tạ Đạo Vi nói cũng không phải là lời gì hay, nhưng ngữ khí lại mềm mại, một chút lực sát thương cũng không có.
Mạc Nhàn tất nhiên cũng nhận thấy được thái độ Tạ Đạo Vi mềm hóa, so với ngữ khí không hề có cảm tình, lời nói như mũi tên có độc năm đó thì bây giờ Tạ Đạo Vi độc miệng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, Mạc Nhàn không những không cảm thấy khó chịu, ngược lại, còn có loại cảm giác sung sướиɠ.
Lúc này Mạc Nhàn mới tiến đến, đi đến trước mộ Sở Phi Nhiên, thầm nghĩ nếu là đến đây rồi thì nên đốt một nén nhang đi, vì thế Mạc Nhàn châm lửa đốt lên ba cây nhang.
“Ai cho ngươi dâng hương?” Tạ Đạo Vi hơi nhíu mi hỏi, cứ cảm thấy Mạc Nhàn đến dâng hương là danh không chính ngôn không thuận.
“Tới cũng tới rồi, liền dâng hương một chút, nếu không thì lại xem là thất lễ rồi.” Mạc Nhàn trả lời, tuy rằng Mạc Nhàn cảm thấy mình là con gái nam sủng mới mà tới dâng hương cho Sở công tử hình như cũng có chút kỳ quái.
“Không có lần sau!” Tạ Đạo Vi nhíu mày nói.
“Vâng.” Mạc Nhàn thực nghe lời đáp, nàng cũng chỉ là tiện tay dâng hương, nếu Tạ Đạo Vi không thích, sau này mình không làm nữa.
“Đi về.” Sau khi Mạc Nhàn dâng hương xong, Tạ Đạo Vi liền chuẩn bị quay về, lên tiếng nhàn nhạt với Mạc Nhàn xong liền xoay người rời đi.
Mạc Nhàn cắm nhang xong, cuống quít cúi đầu lạy ba cái, liền nhanh chóng đuổi theo Tạ Đạo Vi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ty-bat-hung/1361634/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.