“Ta không thể giống cha ta, chỉ học giống nhau sao?” Mạc Nhàn ôm hy vọng hỏi.
“Ngươi không đẹp như cha ngươi, ngươi xấu hơn hắn nhiều, còn không muốn học nhiều hơn thì không có giá trị tồn tại nào cả.” Ngữ khí Tạ Đạo Vi dịu dàng nhưng lời nói lại cực kỳ tổn thương.
Mạc Nhàn cảm thấy miệng Tạ Đạo Vi nhất định có chứa dao rồi, lời nào nói ra cũng khiến nàng tổn thương đến không thoải mái, nhưng là nàng cũng không thể phản bác lại, giống như ở trình độ nào đó mà nói, thì lời nói của Tạ Đạo Vi thực sự là có đạo lý.
“Vậy học thì học….” Mạc Nhàn ra vẻ cố mà làm nói.
“Rất tốt, ta thích Nhàn muội muội nghe lời hiểu chuyện như vậy.” Tạ Đạo Vi mỉm cười nói.
Mạc Nhàn nghe những lời này của Tạ Đạo Vi, trong lòng liền nghĩ đến chuyện Tạ Đạo Vi không ngừng lặp lại những ý này, rõ ràng là muốn mình ngoan ngoãn tình nguyện mặc nàng ta bày bố, không cần phản kháng, hừ, còn tưởng mình không biết, nàng cũng không có ngu ngốc như cha nàng!
Mạc Nhàn cười có lệ, đặc biệt trái lương tâm ngoan ngoãn gật đầu.
Chỉ là một khắc sau, Mạc Nhàn liền biết tình cảnh của mình gian nan đến thế nào. Tạ Đạo Vi để nàng đứng giữa sân, tư thế đứng tấn, Bạch Thuật đứng bên cạnh dạy nàng biết chữ.
“Chữ này là Tạ, nhớ kỹ chữ này, sau này ngươi là người của Tạ gia.” Bạch Thuật đứng đối diện nàng, viết chữ Tạ thật to lên giấy đưa cho Mạc Nhàn xem, dường như sợ Mạc Nhàn không nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ty-bat-hung/1361587/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.