Đêm đó hết giờ thăm bệnh, căn phòng lần nữa trống vắng, mẹ Kiều ở bên cửa sổ gấp quần áo cho cô.
Khả năng miễn dịch của Kiều Vi cực kỳ kém, lại sợ cảm, không thể tắm rửa mỗi ngày như lúc không bị bệnh, mỗi ngay chỉ thay quần áo sạch, người phụ nữ cong eo nửa ngày cũng chưa làm xong.
"Ngày mai làm tiếp đi." Kiều Vi gọi bà.
Mẹ Kiều kinh ngạc quay đầu. Đây là lần đầu tiên Kiều Vi nói chuyện với bà như thế, tay đang gấp quần áo đột nhiên cứng đờ, hốc mắt cay cay: "Sắp xong rồi... Con ngủ trước đi."
Kiều Vi không nhúc nhích, ngồi yên chờ bà làm xong.
Tối nay Kiều Vi và mẹ Kiều cùng nằm trên giường bệnh.
Từ lúc đi học, cô không còn ngủ với mẹ nữa, cả hai đều gầy, nằm trên chiếc giường 1m5 không quá chen chúc. Trong bóng tối, mẹ con họ nói rất nhiều.
"Cho nên tám tháng đã sinh con ra rồi sao?"
"Ừ, chỉ có 1,6 pound, phải nằm trong lồng ấp hơn một tháng."
"Nhỏ như vậy, lúc khám thai bác sĩ không đề nghị phá thai sao?"
"Lúc đó con đã năm tháng, ba con nói nếu đã đến, dù thế nào cũng phải để con mở mắt nhìn thế giới này một cái."
Kiều Vi hoàn toàn không biết chuyện suýt chút nữa cô không thể chào đời.
"Hồi nhỏ con không ăn thịt, dầu mỡ một chút cũng không chịu chạm vào, ba con ngày nào cũng đi mua cá trích ngon nhất từ sáng sớm, nấu canh đút cơm cho con ăn."
"Thì ra lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuong-vi/2760370/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.