Không gian thang máy quá nhỏ, người gần người, dù cách khẩu trang vẫn có thể ngửi thấy mùi nước sát trùng, Kiều Vi cố gắng tránh qua một bên, cúi đầu xem di động.
Thang máy đi xuống, người lần lượt ra ngoài, bên cạnh lập tức an tĩnh lại, Kiều Vi ngẩng đầu mới phát hiện trong thang máy chỉ còn một mình mình.
Cô duỗi tay ấn nút đóng cửa, cánh cửa kim loại dày nặng chậm rãi khép lại, bên ngoài bỗng có một bàn tay vươn tới.
Là tay của một người đàn ông cao tao.
Sợ kẹp trúng tay người ta, Kiều Vi lại vội ấn nút mở cửa, người đàn ông khoác áo blouse đi vào.
"Đến tầng mấy vậy?" Cô đứng cạnh hàng phím, thuận miệng hỏi.
"Tầng sáu."
Kiều Vi ấn nút, khóe mắt thoáng thấy người mặt áo blouse kia lại gần.
Không cho cô cơ hội ngẩng đầu nhìn rõ mặt hắn, hai tay đột nhiên bị hắn bẻ ra sau, có khăn tay che mặt cô lại.
Có mùi lạ chui vào xoang mũi.
Không xong rồi!
Kiều Vi cả kinh, nín thở, theo bản năng muốn mở miệng gọi, nhưng mùi trong khăn càng lúc càng nồng.
Người đàn ông trói cô rất chặt, cơ thể cô mỗi lúc một mềm, mới hít thở mấy cái, tay chân liền tê liệt, chỉ nghe tiếng điện thoại rơi xuống đất, Kiều Vi hoàn toàn không còn sức lực.
Thang máy dừng lại ở tầng sáu, cửa mở.
"Chuẩn bị xe xong chưa?" Người đàn ông kéo Kiều Vi ra ngoài.
"Cổng số 2." Một người khác đẩy xe lăn ra, đeo mũ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuong-vi/2760342/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.