"Đừng xóa, đẹp mà." Hoắc Hào Chi vội giật lấy máy ảnh.
Cô trừng mắt nhìn người bên cạnh, oán trách: "Đẹp chỗ nào chứ?"
"Anh không quan tâm, nói chung là em đẹp."
Vợ chồng son đang ve vãn đánh yêu thì gặp bà chủ khách sạn từ trên lầu đi xuống.
Đó là một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi mặc váy dài, tóc thả sau lưng, khuyên tai lông khổng tước. Chị ta đứng sau lang can trên lầu, lên tiếng giải thích: "Ở ven biển này chỉ còn hai phòng, phòng kia cửa sổ bị hư vẫn chưa sửa xong, ban đêm gió lớn, sẽ rất lạnh..."
"Vậy thuê một phòng."
"Phòng giường lớn."
"Được." Hoắc Hào Chi lập tức đồng ý.
Kiều Vi còn chưa kịp đấm anh, anh đã vội thì thầm bên tai cô: "Anh ngủ dưới sàn. Ở đây nhiều người như vậy, cho anh chút thể diện đi."
Lần này theo tới Bắc Hà còn một đống vệ sĩ.
Hoắc Trọng Anh mới vào tù, khó đảm bảo người của hắn ở ngoài không phản công, bản thân anh chẳng sao cả, nhưng Kiều Vi cũng ở đây, không thể không cẩn thận.
Thời điểm viết hóa đơn, bà chủ ngẩng đầu nhìn Kiều Vi mấy lần.
Đây là một địa điểm du lịch nhiều du khách tới, có mấy cô gái xinh đẹp cũng không mấy lạ.
Nhưng đôi vợ chồng son này trông quá xuất chúng, mà thu hút nhất vẫn là mấy anh vệ sĩ cao to đứng sau như phim điện ảnh.
Kiều Vi cầm hóa đơn, khi cúi đầu ký tên nghe bà chủ nói: "Cô gái, tôi thấy cô trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuong-vi/2760335/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.