Sau khi rời khỏi tầm mắt hai người kia, Kiều Vi rút tay về. Mãi đến lúc lên xe, Hoắc Hào Chi vẫn còn thấp thỏm lén nhìn cô.
Trong gara, anh ngồi im ở ghế điều khiển, không khởi động xe.
Kiều Vi hỏi anh: "Sao không lái xe?"
"Em không có gì muốn hỏi tôi sao?"
Thật ra không cần hỏi, chỉ nghĩ một chút Kiều Vi cũng đoán được quan hệ giữa người phụ nữ kia và Hoắc Hào Chi.
Có lẽ là đối tượng Hoắc Hào Chi đi xem mắt ở đế đô mà Từ Tây Bốc kể.
Kiều Vi trầm tư một lúc, nhẹ giọng: "Đưa tôi đến ban nhạc đi."
Ban nhạc gần trại nuôi ngựa hơn bệnh viện, tiện cho Hoắc Hào Chi mau quay lại. Mọi người cũng đều ở đó, sau hóa trị lần hai, đã lâu rồi Kiều Vi không tập luyện với ban nhạc.
Hoắc Hào Chi càng không nhúc nhích, lặp lại lần nữa: "Em không có gì muốn hỏi tôi à?"
Nửa sườn mặt anh ở trong tối không rõ tâm trạng, môi căng chặt thành một đường thẳng, tay nắm vô lăng.
Kiều Vi thở dài, bất lực hỏi theo ý anh: "Người vừa rồi là bạn của anh hả?"
"Không phải, lần trước về đế đô là lần đầu tiên tôi gặp cô ta." Hoắc Hào Chi hiển nhiên không vui vì sự có lệ của Kiều Vi. Sau một lúc lâu, anh lại bổ sung, "Tôi không thích cô ta."
Kiều Vi biết, cô cúi đầu, ngón tay đặt trên đai an toàn hơi giật giật.
Trong số những người cô quen, Hoắc Hào Chi xem như một người đặc biệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuong-vi/2760301/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.