Hóa trị có thể bắt đầu sau khi chụp X-quang xác định buồng tiêm truyền dịch đã đặt đúng vị trí. Nếu cuộc đời có thể tua nhanh, Kiều Vi thật sự hi vọng đợt hóa trị lần này có thể tua nhanh hai mươi lần.
Có lẽ cơ thể có bản năng ghi nhớ, hóa trị được lên lịch vào buổi chiều, nhưng nhớ lại phản ứng phụ khi hóa trị lần đầu, bữa sáng chưa kịp ăn cô đã nôn mửa, toàn thân không còn sức lực.
"Vi Vi, uống thuốc đi." Hoắc Hào Chi rót nước, ở phía sau nhắc nhở.
Đó là thuốc chống buồn nôn, là thuốc ức chế thần kinh phó giao cảm, uống vào sẽ chóng mặt mờ mắt, Kiều Vi không muốn uống.
Nhưng Hoắc Hào Chi đã đưa thuốc tới bên môi cô, cô chỉ có thể nhắm mắt nuốt xuống.
"Anh ở đây cả ngày không buồn à?" Kiều Vi đỡ mép giường ngồi dậy, anh đỡ lưng cô, đưa cho cô ly nước ấm.
"Không buồn."
"Nói dối."
"Ừ, tôi nói dối đấy." Hoắc Hào Chi mặt không đỏ tim không đập loạn nhịp, ngửa đầu uống nửa ly nước còn lại của Kiều Vi, "Em hôn tôi một cái sẽ không buồn nữa."
Kiều Vi bị sự vô liêm sỉ của anh làm cho choáng váng, sững sờ một lúc lâu mới quay đầu đi: "Đồ không biết xấu hổ."
Vành tai trắng nõn hình như hơi ửng đỏ.
Để chăm sóc Kiều Vi, nhiệt độ trong phòng chỉnh ở mức rất cao, dù có nóng hay không Hoắc Hào Chi đều vui.
Anh làm mọi thứ đều theo tâm trạng, thường sẽ không gò bó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuong-vi/2760289/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.