Buổi tuyển chọn sơ khảo diễn ra vào thứ sáu. Hôm nay Kiều Vi dậy sớm, cùng Quý Viên tập luyện thêm một lần mới xách hộp đàn tới sảnh âm nhạc.
Đối phương là học viện âm nhạc nổi tiếng nhất thế giới, cuộc tuyển chọn lần này nhà trường rất coi trọng, chỉ nhìn hàng lãnh đạo ngồi dưới khán đài cũng đủ để thấy.
Kiều Vi nhìn lướt qua, thấy trong đó có bà nội của Hoắc Hào Chi, bắt gặp ánh mắt của bà, Kiều Vi vội gật đầu chào hỏi.
Lại vào hội trường, Quý Viên đang vuốt ngực, tim đập thình thịch: "Đông như vậy, Vi Vi... Làm sao đây làm sao đây... Hai chân tớ run, nhạc phổ cũng quên hết rồi."
Dù sao việc này cũng liên quan tới tương lai sau này.
Kiều Vi đang chỉnh dây đàn, nghe thế thì đặt đàn sang một bên, nắm tay Quý Viên.
"Quý Viên, lên sân khấu rồi thì đừng nghĩ gì cả, tớ ở ngay phía sau cậu, đừng sợ." Cô giúp Quý Viên chỉnh lại tóc mái, "Cậu còn nhớ buổi biểu diễn Tết Nguyên Đán năm lớp tám của cậu không..."
"A, đừng nói nữa đừng nói nữa, tớ biết rồi..." Quý Viên vội ngắt lời, nhớ lại trò hề của mình năm đó, bản thân cũng bị chọc cười.
Năm lớp tám, Quý Viên sùng bái nhà dương cầm thích khoa tay múa chân khi biểu diễn. Sau khi xem rất nhiều video, cô cũng học được mấy chiêu. Buổi biểu diễn Tết Nguyên Đán đó, khi kết thúc nốt nhạc cuối cùng, cô hào hứng giơ tay ngửa người ra sau, ai ngờ lại mất trọng tâm, toàn thân theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuong-vi/2760277/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.