Cuối cùng cũng kết thúc đợt trị liệu đầu tiên, hôm nay Kiều Vi xuất hiện, theo dự báo thời tiết có rất nhiều nơi có tuyết.
Thành phố G nằm ở vùng duyên hải, tuy thời tiết lạnh nhưng vẫn tốt hơn nhiều nơi.
"Về nhà nhất định phải chú ý giữ ấm, uống đủ nước, có vấn đề gì phải lập tức quay lại bệnh viện." Bác sĩ liên dặn dò Hoắc Hào Chi trong vai trò người nhà, "Miễn dịch của bệnh nhân rất kém, dễ bị cảm lạnh, đặc biệt là trong lúc trị liệu mỗi lần bị cảm đều có thể ảnh hưởng tới cả cơ thể..."
Hoắc Hào Chi gật đầu không ngừng, khi về phòng bệnh, Kiều Vi đã từ dưới lầu quay lại, đang dọn dẹp đồ đạc.
Cô buộc tóc cao ngồi bên cửa sổ đặt từng loại thuốc cần uống vào một cái hộp nhỏ, sau đó đóng lại.
Bởi vì thời tiết gần đây rất lạnh, cô mặc chiếc áo lông vũ, thân hình trông mập mạp hơn thường ngày, ngược lại không còn gầy đến đáng sợ nữa.
Khăn trải giường được phủi phẳng phiu, ngay cả áo bệnh nhân cũng được gấp gọn đặt ở đầu giường.
Trong cuộc sống Kiều Vi luôn nghiêm túc.
Hoắc Hào Chi nhìn ra cửa một lát, mới gọi cô: "Vi Vi, đi thôi."
Kiều Vi gật đầu, cất hộp thuốc, xách vali lên.
Hoắc Hào Chi đi tới, cúi người nhận lấy.
"Không nặng lắm đâu." Kiều Vi lắc đầu nhưng vẫn vali vẫn bị anh cầm lấy, chỉ chừa lại hộp đàn cho cô.
"Em cách cái đó đi."
Kiều Vi làm người luôn là thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuong-vi/2760261/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.