Bên tai có tiếng la hét ầm ĩ, Kiều Vi cứ lang thang không có mục tiêu, mãi đến khi tới ngã tư có gương cầu lồi, cô mới phát hiện có xa đang theo đuôi mình.
Một chiếc Range Rover màu đất.
Tiếng còi phía sau inh ỏi, nhưng chiếc xe kia vẫn di chuyển với tốc độ rùa bò theo sau cô.
Tính tình kiêu ngạo như vậy, dù có đổi một trăm chiếc xe cô cũng đoán được chủ nhân của nó là ai.
Có lẽ cảm thấy dù sao đã bại lộ bộ mặt thật, hiện giờ Hoắc Hào Chi lười cũng lười ra vẻ trước mặt cô.
Kiều Vi thật sự rất mệt mỏi, không muốn nói chuyện với ai dù một câu.
Nhưng, cậu Hoắc thấy cô không quay đầu, vẫn kiên nhẫn theo cô đi qua mấy con phố.
Đến cuối cùng, Kiều Vi thật sự không nhịn được nữa mà dừng lại.
Cửa sổ xe màu đen hạ xuống.
"Anh rốt cuộc muốn sao hả?" Cô trừng mắt.
"Lên xe trước đi."
Chiếc Range Rover vốn đã đi chậm, bây giờ còn trực tiếp dừng lại. Dòng xe phía sau ùn tắc, chỉ có thể phẫn nộ bóp còi liên tục.
Tiếng còi sau lưng trùng trời, Hoắc Hào Chi vẫn sừng sững đứng yên tại chỗ.
Anh có thể không để ý, nhưng Kiều Vi lại không phải người thích nội bật, đặc biệt là không thích gây phiền phức cho người khác. Mắt thấy vì mình mà cả con đường ùn tắc, cô chỉ đành cúi đầu, quấn chặt áo khoác, đi nhanh tới mở cửa sau xe.
"Ngồi phía trước đi, tôi không phải tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuong-vi/2760218/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.