Chương 1276
Sơn trang nhà họ Mộc.
Vị đường chủ nào đó vừa làm xong nhiệm vụ trở về từ bên ngoài, toàn thân mang theo sát khí, thoang thoảng mùi máu tươi.
Trong lòng lại ôm một con chó con.
Con chó con khoảng chừng ba bốn tháng tuổi, bị một người đàn ông vạm vỡ mang theo sát khí ôm vào trong ngực, run rẩy lẩy bẩy.
Đường chủ bước vào sơn trang, đi một đoạn đường tới sau núi.
Phía sau núi có một khoảng đất trống, rộng bằng sân bóng, mọc một ít cỏ dại. Bên cạnh dựng mấy căn nhà thấp bé, bốn phía khá là quang đãng, nhưng lại có thể che gió che mưa.
Đường chủ tiện tay thả con chó xuống, gọi một người tới dẫn con chó đi.
Mộc Quy Phàm mang Túc Bảo trở về, nói: “Ba có làm một trạm nhận nuôi.”
Lần trước hắn đã nhìn ra, nhóc con muốn giúp đỡ đám mèo chó hoang, nhưng sao trẻ con có thể thành lập được trạm nhận nuôi chứ.
Sơn trang của nhà họ Tô cũng rất lớn, nhưng một là bà cụ đang trồng rau trong sơn trang, tu sửa hoa viên, xa hơn một chút cũng có hàng xóm, nếu thu nhận toàn bộ chó mèo về, không khéo sẽ gây ầm ĩ đến hàng xóm.
Nếu Túc Bảo mà mang chó mèo về thật, đương nhiên người nhà họ Tô sẽ không phản đối, cũng có thể mời người về chăm sóc cho chúng nó, nhưng cá nhân Mộc Quy Phàm cảm thấy, không cần thiết phải biến nhà họ Tô thành trạm nhận nuôi.
Nhưng sơn trang nhà họ Mộc lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/3503948/chuong-1265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.