Chương trước
Chương sau
Chương 1211

Bạch San San như được ăn một cái bánh lớn, vui vẻ đi ra ngoài.

Quỷ ngụy thiện nằm trên đầu người đàn ông không sao vùng vẫy bỏ chạy được, nó đã sớm tuyệt vọng, luôn miệng chửi bới: “Vẽ cái bánh lớn, ta xem ngươi vẽ cái bánh lớn!”

Nói xong nó tát người đàn ông một cái.

Người đàn ông không cảm nhận được có ai đánh mình, chỉ cảm thấy cổ áo lạnh buốt, không biết vì sao mà má anh ta hơi tê dại.

Anh ta xoa mặt, uống nước và hỏi: “Mèo thế nào rồi?”

Một nhân viên nói: “Đều không ổn nữa.”

Người đàn ông đích thân đến nhà kho để xem.

Có bảy tám cái lồng xếp chồng lên nhau trong một căn phòng nhỏ.

Mỗi lồng có hai hoặc ba con mèo, con nào cũng gầy gò.

Trong phòng có một người đang ngồi xổm, ấn giữ một con mèo để lấy máu.

Kết quả là con mèo quá yếu và gầy gò, không thể rút ra quá 50 ml máu.

Người đàn ông cau mày nói: “Cái thứ vô dụng, một trăm mililít cũng không rút ra được.”

Hóa ra ngoài việc quay video, studio của bọn người này còn nhặt về một số con mèo.

Chúng mang mèo về để bán máu mèo.

Trong bệnh viện thú cưng thường có thú cưng cần máu, nhưng ngân hàng máu của bệnh viện không có đủ.

Lúc này, bệnh viện sẽ tìm mèo hiến máu, đăng lên diễn đàn, thương lượng giá cả, sau đó studio của họ sẽ lấy máu và gửi cho họ.

Trong studio có hơn mười hai mươi con mèo đang nằm hấp hối, trong mắt đám mèo này không có ánh sáng, đôi mắt trống rỗng nhìn thẳng về phía trước.

Mèo chỉ được lấy máu nhiều nhất mỗi tháng một lần và mỗi lần không được lấy quá 200 ml.

Nhưng bọn người này hút máu mèo ít nhất ba bốn lần một tháng, và mỗi lần hút ít nhất ba đến bốn trăm mililít… Nói chung, hút cho đến khi không thể hút ra được.

Vì thiếu máu trầm trọng nên hầu hết mèo đều không thể đứng dậy được.

Nhưng không ai quan tâm đến đám mèo.

Chúng tồn tại chỉ để cứu sống những thú cưng bị thiếu máu và có chủ nhân yêu thương mà thôi.

Sau khi mèo hoang không thể rút thêm máu hoặc chết, nhân viên studio sẽ ném chúng ra ngoài như ném rác, không ai để ý đến chúng nữa.

Thậm chí không ai biết rằng trên thế giới này có một nơi tối tăm như vậy, nơi đây chính là địa ngục của mèo…

Trong căn phòng mờ tối, con mèo bị giữ lấy để rút máu đột nhiên run rẩy giãy dụa, cơ thể nó co rút vô cùng dữ dội, một chân đá bay cái khay đang đặt bên cạnh nó ra ngoài.

Trong khay là một số thứ dùng để rút máu, kim tiêm, túi đựng máu gì đó, tất cả đều va mạnh vào lồng mèo.

Mười mấy con mèo trong phòng bị dọa sợ trốn trong góc lồng, chúng nhe răng trợn mắt gào thét, ánh mắt vô cùng hoảng sợ.

Có con như đã mất cảm giác, nó quay đầu nhìn qua con mèo đang co giật, trong ánh mắt đờ đẫn thoáng xuất hiện sự đau khổ. Con mèo kia run rẩy rất mạnh, có lẽ máu bị rút cạn nên không chịu được.

Nhân viên đeo bao tay vội vàng rút kim ra, đầu tiên hắn ta cầm lấy túi máu trong tay, con mèo kia bị hắn ta đạp ra ngoài, nó rơi xuống đất đau đớn kêu lên một tiếng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.