Chương trước
Chương sau
Chương 1053

Chị họ của bà ta đánh Chu Cử thành ra như vậy, không thể coi như huề nhau, nhưng ít ra còn bớt được chút viện phí phải đền cho Tuấn Tuấn…

Cuối cùng, Chu Cử bị kéo đi băng bó. Kết quả, ông ta chỉ bị gãy mũi, rách môi và rụng mất 6 chiếc răng (trong đó có chiếc răng bị Túc Bảo đánh gãy).

Đây chỉ có thể coi là vết thương nhẹ, mẹ của Tuấn Tuấn lại bắt đầu lo lắng.

Chu Cử nói ngọng như đau răng, đáy mắt ông ta chất chứa nỗi oán hận, ông ta mắng mẹ của Tuấn Tuấn: “Đồ điên…!”

Còn chưa có kết quả kiểm tra của viện, sao có thể chắc chắn tiểu Tuấn Tuấn hôn mê là do ngụm rượu kia?

Có ai chưa từng lén lút uống rượu khi còn bé không? Bao đứa trẻ uống trộm rượu có sao đâu? Sao lại đổ lỗi cho ông ta chứ?

Chẳng lẽ chỉ có con trai của bà chị họ kia mong manh dễ vỡ ư?

Còn chú năm nữa chứ, trước kia uống rượu giỏi lắm cơ mà, lúc lợi hại nhất còn uống năm cân rượu một bữa nhậu, hôm qua chỉ nhấp một ngụm thôi mà, sao lại đổ hết lỗi cho ông ta chứ?

Có khi chú năm không nghỉ ngơi đủ sau ca phẫu thuật hoặc không chăm sóc tốt cho bản thân, hoặc ở nhà nghỉ ngơi nhàm chán quá động tay chân làm việc quá sức nên mới ra nhiều máu, cuối cùng lại đổ lỗi cho ông ta!

Lẽ nào chú năm không có chút trách nhiệm nào sao? Bản thân mình không thể uống sao còn uống?

Mẹ của Tuấn Tuấn không phải chịu chút trách nhiệm nào ư? Không trông con mình cho cẩn thận, thấy con mình uống rượu cũng không biết cản ư?

Đến khi nhập viện lại đổ thừa cho ông ta!

Chu Cử chửi rầm trời, nhưng không ai nghe rõ ông ta mắng cái gì.

Buổi chiều, đã có kết quả báo cáo của Tuấn Tuấn và Hoàng Đại Toàn, Tuấn Tuấn bị ngộ độc rượu cấp tính, Hoàng Đại Toàn xuất huyết nặng, cũng vì uống rượu.

Lần này thì hay rồi, Chu Cử không còn lời nào lấp liếm.

Hoàng Đại Quyền mắc bệnh tim mạch vành, cao huyết áp và tiểu đường. Ông ấy được đặt ống trụ trong tim, không thể cầm máu ở nơi cắt bỏ khối u đường ruột, các chỉ số của ông ấy đều tăng vọt, ca phẫu thuật không suôn sẻ, cuối cùng ông ấy được đưa vào phòng ICU.

Tuấn Tuấn được cứu sống, nhưng ngộ độc rượu đã gây tổn thương não và động kinh, ảnh hưởng đến IQ, khả năng vận động và ngôn ngữ của cậu bé, có khả năng cao tương lại cậu bé sẽ mắc chứng mất trí nhớ và cần chăm sóc suốt cuộc đời.

Mẹ của Tuấn Tuấn và Tiểu Hồng lập tức kiện Chu Cử, yêu cầu ông ta bồi thường.

Chu Cử chỉ thấy như rơi vào hầm băng, đầu óc ong ong.

Không, không thể nào… Ông ta chỉ khuyên người khác uống hai ngụm rượu thôi mà! Sao mọi chuyện lại thành ra thế này….

Chưa nói tới chú năm, cứu được thì cứu mà không cứu được thì coi như bỏ mạng, số tiền bồi thường cùng lắm cũng mấy vạn hoặc mấy chục vạn.

Nhưng chi phí điều trị cho Tuấn Tuấn, tiền nuôi dưỡng suốt đời, tổn thất tinh thần, v.v., kiểu gì chẳng lên tới mấy trăm vạn tệ?

Dẫu ông ta bán xe, bán nhà đến táng gia bại sản cũng chẳng đủ để bồi thường!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.